Ở một căn phòng khác, Cố Yêu khó xử nhìn người đối diện, ánh mắt đầy áp lực và trầm mặc của hắn khiến cố yêu không dám phản kháng.
Cố Yêu sợ và dám phản kháng Cố Ưu và Cố Thịnh, nhưng đối với người trước mắt cậu cảm thấy áy náy cùng sợ hãi.
Cố Yêu cảm thấy vô cùng khó hiểu, cậu sống lại một lần, cũng trở nên ngoan ngoãn hơn nhưng cuộc sống của cậu so kiếp trước còn thảm hại.
Là do cậu vẫn chưa đủ nghe lời sao, cố yêu không hiểu, cậu trầm mặc mà nhì Cố Thế tẩy rửa bản thân sau đó từng chút một cài lại nút áo cho cậu, từng mi, động tác vô cùng thuần thục và quen thuộc, gương mặt của Cố Yêu dần dần ửng hồng.
"Anh không cần làm như vậy."
Cố Thế không đáp lại, hắn chăm chú làm việc của mình, hắn đem vớ tròng vào chân của Cố Yêu tựa như đối đãi thứ gì quý giá. Hắn càng khiến Cố Yêu cảm thấy thẹn không chỗ trốn.
"Tôi bảo tôi không cần!" Cố Yêu muốn giật chân mình khỏi tay hắn, nhưng lại không thể, ngược lại cổ chân bị nắm đến đau.
Cố Thế thấy thế nhưng không ngừng động tác trên tay lại, y như một con robot được lập trình sẵn.
"Anh đang trả thù tôi sao?" Cố Yêu nói, cậu nhìn Cố Thế ngẩng đầu, muốn nhìn thấy một chút cảm xúc ở trong đó nhưng cái gì cũng không có.
Cậu hoàn toàn bất lực trước hành động của Cố Thế, chỉ có thể mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, Cố Thế luôn khó hiểu như vậy, cậu chưa từng hiểu hắn.
Trước khi sự thật này bị phát hiện, người khó xử trong nhà này nhất là Cố Thế, bởi vì hắn là đứa con của tình nhân, được đưa về năm 5 tuổi.
Lúc đó trong nhà ai cũng làm lơ sự có mặt của hắn, chỉ có Cố Yêu quan tâm bằng hình thức bắt nạt.
Rõ ràng cũng là một thiếu gia, nhưng Cố Thế lại sống như một người hầu và quản gia của hắn.
Năng lực Cố Thế rất vượt trội, hắn chăm sóc cậu tới từng chân tơ kẻ tóc, thậm chí dù cậu đánh mắng hay chửi rủa hắn, hắn đều không quan tâm. Hắn lúc đó dù ít nói nhưng khi đôi mắt đó nhìn cậu lại rât dịu dàng.
Nếu như nói Cố Lang mang đến trong quá khứ cậu sự nhộn nhịp vui vẻ, thì Cố Thế mang lại cho cậu sự ôn nhu dịu dàng.
Hắn tựa như cái đuôi, một người hầu trung thành vĩnh viễn đi sau cậu. Nhưng cậu phản bội hắn, khi đó cậu mười hai, hắn mười lăm, cậu trong lứa tuổi nổi loạn, cảm thấy hắn thật phiền.
Vì thế khi Cố Thịnh muốn cậu nhường hắn cho anh.
Cố Yêu đồng ý, cậu cho rằng chỉ là cho mượn trong giây lát, nhưng hắn lại cho rằng cậu vứt bỏ hắn.
"Tôi không phải là một vật em có thể cho mượn."
Ngày đó Cố Thế đè cậu xuống giường, đôi mắt đỏ lòm vô cùng đáng sợ.
"Anh cũng chỉ là người hầu của tôi!"
"Em còn biết tôi là của em!"
"Nhưng anh chỉ là người hầu! Anh đi theo anh hai làm việc vài ngày rồi trở lại bên tôi, anh nổi điên cái gì!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Song Tính/ Thô Tục/NP] Điều Giáo Dục Vọng
RomanceXin trân trọng nhắc nhở, thụ song tính, truyện cực kì thô tục. Tên khác của truyện: ngu xuẩn thụ trọng sinh rồi. Vì vậy đừng hi vọng thụ thông minh.(tên theo món ăn: thịt trộn kim) ... Cố Yêu là vai ác, kiếp trước vì làm ác có cái kết vô cùng thảm h...