tập 23: giết người

1.6K 51 6
                                    

Phúc lợi cho bạn ước 10 chương. 10 chương là ko thể.

..
Không khí âm u máu xộc vào mũi. Bất kì một âm thanh nào cũng khiến kẻ đang sợ hãi bóp chặt thần kinh lại.

Máu chảy đầy tay, dính lên mặt, bàn kẻ đã chết trợn tròn mắt, hắn ta đã không còn hơi thở.

[Hắn là ba ruột mình. Mình đã giết hắn.]

Suy nghĩ từng luồng thoáng qua, một lần nữa chìm trong không gian với những tiếng búa gõ.

Bản thân như một con kiến trong không gian đó, bóp chặt lại, từng đường gân máu trên cái tim khổng lồ đang động đậy.

Một cái búa đập xuống, dây xích khổng lồ từng đường nứt vỡ ra. Trong đầu lại hiện lên hình ảnh.

[Hắn đã chết, hơi thở của hắn lạnh. Bàn tay của hắn to, chân của hắn cũng to. Thân hình hắn lớn như thế này. Làm sao phanh xác hắn đây. Tôi không muốn vào tù.]

[Tôi không có tội, là hắn muốn giết tôi.]

Trong óc là một thiếu niên cầm con dao lên từng đao, từng đao chặt xuống.

Dừng lại... tôi không muốn coi nữa.

Nó không có thật, tôi là Cố Yêu, tôi sinh ra ở nhà họ Cố... tôi không có mối quan hệ với người đàn ô g này.

Tôi không quen ông ta...

Tim như thắt chặt lại, mâu thuẫn, chối bỏ, cuồng loạn.

Cậu như một kẻ sắp chết chìm tìm kiếm một sợi rơm bám lấy.

Đúng vậy. Đây chỉ là mơ, mình là người nhà họ Cố.  Mình chưa từng quen ông ta, làm sao mình từng gặp mà giết ông ta được.

Không lẽ đó là tiên tri... cậu sẽ phanh thây ông ta sao. Không... cậu không muốn, cậu không thể.

Ai đó cứu cậu đi, cậu chỉ là phòng vệ, cậu không có tội, tại sao những chuyện này xảy ra với cậu.

Từng giây từng phút trôi qua, Máu trên người đàn ông không ngừng rỉ ra, rỉ ra chảy khắp sàn nhà.

Cố Yêu hai tay ôm lấy đầu co mình trong sợ hãi, chốc chốc cậu lại cắn móng tay nhìn cái xác đang trợn mắt nhìn mình đó.

Giờ khắc này, trong đầu cậu lại hi vọng những người đã tàn phá cậu sẽ cứu cậu, cậu sẽ nghe lời, cậu thực sự sẽ nghe lời.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mùi máu càng nồng, và cả hình ảnh cái xác dần dần phóng ra trong mắt cậu.

Là ai có thể cứu cậu thoát khỏi cảnh này, ngón tay bị cắn đến bật máu. Nhà dột còn gặp mưa rơi, bên ngoài truyền tới tiếng đập cửa.

"Có ai trong nhà không? Mau mở cửa ra."

Truyền đến từng tiếng giục, Cố Yêu cúi đầu, nhìn dưới chân xác chết,  cái xác nằm cạnh chân cậu, đôi mắt của nó dường như bất kì khi nào cũng có thể mở ra.

"Để tôi giúp cậu đi."

Một giọng nói khàn khàn, âm u truyền đến bên tai. Cố Yêu từ đầu tới chân đều cảm thấy lạnh lẽo.

[Song Tính/ Thô Tục/NP] Điều Giáo Dục VọngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ