chương 3: bé xinh

252 34 1
                                    

"anh...anh là ai ...sao vô được phòng tôi"

Long Phúc hét toáng lên khi thấy người đầu đỏ kia ở ngay trong phòng mình, rõ ràng khi nảy cậu có khóa cửa rất cẩn thận, sao giờ hắn lại vào được? chắc chắn là một tên ăn trộm hoặc một tên biến thái.

Huyễn Thần bịt hai lỗ tai lại ngăn chặn thứ tiếng la choi tai kia lọt vào tai mình, hắn nhăn mặt khó chịu nhìn người trước mắt

"mau kéo cái khăn lên đi, bộ cậu thích thỏa thân trước mặt người khác lắm à"

Long Phúc im lặng, cậu đanh mắt xuống đất, tấm khăn cậu vừa mới quấn lên mình đây bây giờ lại nằm gọn dưới sàn nhà. Long Phúc vội kéo khăn lên che lại, gương mặt đỏ như trái cà chua

"kh - không được nhìn"

"xin người, cho tôi cũng không thèm"

Cậu quấn khăn chặt lại, ngại ngùng chỉ tay ra sau lưng của Huyễn Thần.

"anh..anh có thể lấy giúp tôi bộ đồ bên kia được không"

Huyễn Thần quay lại lấy bộ đồ như cậu đã nói, hắn nén về phía cậu, không quên nói

"mặc lẹ đi, tôi thấy da cậu còn hơn con gái đó"

Khuôn mặt của cậu vốn dĩ khi nảy đã đỏ, sau khi nghe Huyễn Thần nói thì mặt cậu lại đỏ hơn bao giờ hết, ngại ngùng ôm bộ đồ quay trở lại phòng vệ sinh.




"ra cậu là bạn cùng phòng của anh họ tôi hã" Long Phúc ngồi xếp bằng trên giường đối diện với Huyễn Thần.

"ừm, còn cậu là em của anh ấy"

"ò, tôi mới chuyển đến" "rất vui được làm quen" Long Phúc hớn hở đưa bàn tay ra giữa không trung, ý muốn bắt tay với hắn.

Huyễn Thần liếc nhìn bàn tay của cậu, hắn rướm người đến chạm nhẹ lấy tay cậu một cái sau đó thì lấy đồ đi một mạch thẳng vào phòng vệ sinh.

Cậu nhìn người kia rời đi mà bỉu môi, gì mà đến nỗi cái bắt tay hắn cũng chẳng thèm bắt với cậu, tiếc cái bắt tay đến vậy sao, đúng là đồ lạnh lùng đồ không có trái tim. Tên đáng ghét.


"anh Hoàng tối nay...." Mạc Nhiên mở cửa bước vào, anh bạn muốn nói hết từ nhưng nhìn cảnh tượng trước mắt lại muốn nuốt hết vào trong.

Mạc Nhiên ra khỏi phòng đóng cửa lại, cậu bạn nhìn lên bảng số phòng rồi ngẫm nghĩ. Đây đích thị là phòng anh Hoàng, thế ai đang trong phòng kia? cũng không phải là anh Mẫn Hạo

Chí Khanh đứng cạnh Mạc Nhiên, nhìn người kia cứ nói thầm gì đó trong miệng, Chí Khanh liền đánh lên đầu người đó một cái.

"còn không vô, đứng đây làm gì" Chí Khanh vừa chạm tay vào ổ khóa liền bị Mạc Nhiên chặn lại

"Chí Khanh có phải anh Mẫn Hạo chuyển ra rồi đúng không, anh Hoàng ở một mình đúng không"

Chí Khanh nhìn người trước mắt "ừm thì sao"

"khi nảy tôi vào thấy có một người ở trong phòng anh Hoàng, không phải là anh Mẫn Hạo"

Thương Hơn Một Chút || hyunlixNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ