"Anh rể, em muốn xuống nhà uống nước!" Cao Quyền vừa khẽ động tay, Vương Tiểu Như liền đẩy hắn ra, cười cười chạy xuống lầu.
Đưa ngón tay còn lưu lại hương thơm nhàn nhạt lên mũi ngửi, trong lòng Cao Quyền bỗng cảm thấy có chút buồn bã mất mát.
Hắn thoáng nhìn qua cửa phòng Vương Tiểu Vân đang đóng chặt, nghĩ một chút, cũng đi theo Vương Tiểu Như xuống lầu.
Trong phòng khách, người hầu dọn dẹp xong cũng đang lục tục về phòng nghỉ ngơi. Vương Tiểu Như cầm lên một ly nước lạnh, chậm rãi uống vài ngụm.
Cao Quyền nhíu mày, đến bên cạnh nàng lấy lại cái ly, nói: "Khuya rồi, em uống nước lạnh như vậy không tốt cho sức khoẻ đâu!"
"Nhưng em khát mà ~" Vương Tiểu Như nũng nịu nói.
"Khát cũng không thể uống nước lạnh được!" Cao Quyền nhìn cánh môi màu hồng nhạt vì dính nước mà trở nên trơn bóng của nàng, so với đôi môi đỏ rực lúc ban ngày cứ như hai người hoàn toàn khác nhau, ngược lại càng khiến dục vọng của hắn bốc lên hừng hực.
"Để anh rể làm ấm nước cho em uống!" Giọng hắn như lạc đi, sau đó nhìn nàng không chớp mắt, đem môi mỏng kề sát vị trí nàng vừa đặt môi trên thành ly, ngậm vào một ngụm nước nhưng lại không nuốt xuống.
Vương Tiểu Như đột nhiên hiểu được hàm ý trong lời nói của hắn, không khỏi mở to hai mắt mà nhìn hắn.
Khuôn mặt đẹp trai của Cao Quyền đã nhanh chóng kề sát mặt nàng, môi mỏng ngậm lấy đôi môi căng mọng của nàng. Sau đó, một dòng nước ấm áp len lỏi qua môi lưỡi được đẩy tới chỗ nàng.
Vương Tiểu Như nuốt lấy theo bản năng, chất lỏng ấm áp theo yết hầu chảy thẳng vào dạ dày, thật sự so với thứ nước lạnh lẽo nàng vừa uống trước đó, nước ấm khiến dạ dày nàng thoải mái hơn rất nhiều.
Hai người ở trong phòng khách tối tăm dây dưa một lúc lâu, tận cho đến lúc Cao Quyền đút hết ly nước trong tay cho Vương Tiểu Như.
Lúc này, Vương Tiểu Như đã như rặng mây đỏ, khép nép thẹn thùng chôn mặt trong lồng ngực của Cao Quyền, thật sự là bộ dáng chờ người tới trêu ghẹo.
Lần đầu tiên nhìn thấy cô em vợ nhu thuận như vậy, trong lòng Cao Quyền nổi lên cảm giác cưng chiều cùng cảm giác thành tựu khó diễn tả được.
Cây hàng dũng mãnh của hắn cũng theo đó mà cứng rắn thêm vài phần.
"Anh rể ~ của anh đâm vào em khó chịu ~" Vương Tiểu Như nũng nịu nói, càng thêm quyến rũ.
"Ừm, em có muốn được anh đâm không?" Cao Quyền nghe nàng nói, cố ý thúc dương vật về phía nàng thêm chút nữa, hỏi mờ ám.
Vương Tiểu Như ngẩn ra một lát, sau đó thành thật mà gật đầu!
Hắn cứ nghĩ nàng là cô gái nhỏ có da mặt mỏng, nhất định sẽ từ chối. Lại không ngờ cục cưng này thành thật đến vậy, liền trực tiếp đồng ý!
Bùm! Lửa dục của Cao Quyền trong phút chốc bùng cháy lên dữ dội, hắn bế bổng Vương Tiểu Như lên, chạy như bay lên lầu.
"Dừng, dừng, dừng!" Vương Tiểu Như thoải mái mà ôm lấy cổ Cao Quyền, vội vàng nói nhỏ với hắn.
"Anh rể, chúng ta không thể lên lầu, em sợ chị gái vẫn ở đó chờ chúng ta!" Sau khi Cao Quyền dừng lại, nàng đem tay nhỏ chạm nhẹ lên môi hắn, nhẹ nhàng nói bên tai.
"Ở dưới lầu thì người hầu đang ngủ, em sợ họ nghe thấy!" Nói tới đây, nàng như buồn bực, lại như oán trách mà liếc Cao Quyền một cái.
Cao Quyền hận không thể ngay lập tức bịt kín cái miệng nhỏ đang lải nhải, xử lý nàng ngay tại chỗ.
"Anh thả em xuống đã, em dẫn anh đến một nơi!" Vương Tiểu Như thần thần bí bí nói.
Cao Quyền nghe vậy, nghe lời mà đặt nàng xuống, tuỳ ý để tay nhỏ mềm mại của nàng nắm tay hắn kéo đi.
Trong ánh sáng của màn đêm mờ ảo, có hai bóng người một cao một thấp lén lút di chuyển nơi biệt thự rộng lớn.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cao H - H tục] Vài chuyện yêu đương vụng trộm (tập truyện)
RomanceNội dung tóm tắt H văn - thuần thịt, không tam quan - ngôn từ tục (nên cân nhắc, không yêu đừng nói lời cay đắng) Nội dung như tiêu đề, là tập hợp các câu chuyện vụng trộm ngắn đầy kích thích. Nữ chính của mỗi câu chuyện là khác nhau, nhưng đều ngực...