Chương 11: Không phải cùng một việc

131 17 6
                                    

Tác phẩm: Mùa xuân trở lại – Tái độ xuân quang 《再度春光》

Tác giả: Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử (酒的叫花子)

Edit: Hàn Mạch Tuệ

Chương 11: "Không phải cùng một việc"

Tia lửa bị dập tắt rõ ràng, làn khói trắng nhạt.

Nơi đây đèn đường xa xa không thể chiếu sáng, mọi thứ trong bóng tối đều bị bao phủ bởi một tầng sương mờ, giống như một tấm màn mỏng.

Diệp Tích Ngôn cầm bật lửa, không có động tác gì khác, hồi lâu, cho đến khi đối phương buông tay, cô mới rũ tay xuống.

Một mẩu tàn thuốc rung lên và rơi xuống đất.

Giang Tự cách cô rất gần, châm thuốc xong cũng không rời đi, vẫn đứng đó, bất cứ lúc nào cũng có thể chạm đến cô.

Những cây tre dày đặc là một bình phong tuyệt vời, nó giống như một không gian nhỏ nửa kín, cô lập nhóm Thiệu Vân Phong bên kia, không cho phép quấy rầy họ, không ai sẽ chú ý đến sự tồn tại của họ.

Diệp Tích Ngôn không tiếp tục hút thuốc, chỉ là kẹp ở trên tay, tùy ý để cho nó tự cháy, dần dần bị nuốt chửng từng chút một.

"Sao không vào nghỉ đi?", cô nói, giọng hơi khàn khàn, nghe có vẻ không thoải mái.

Giang Tự nói: "Trước tiên nghỉ ngoài này một lát".

Diệp Tích Ngôn đem bật lửa bỏ vào trong túi, "Có muốn đến trong sân ngồi chút hay không?"

"Không cần", Giang Tự nói, "Nghỉ ở đây được rồi, tôi lười đi".

Quá nửa đêm, thôn Miêu so với ban ngày yên tĩnh hơn, so với hoạt động trước đó, vào giờ phút này bầu không khí nặng nề như nước, hai cô đều ít nói, tựa hồ tìm không ra đề tài gì có thể nói chuyện.

Diệp Tích Ngôn nghiêng đầu nhìn đối phương, bởi vì ánh sáng quá yếu, cho dù đứng cùng một chỗ đều nhìn không rõ biểu hiện trên mặt Giang Tự, chỉ có một đường nét mơ hồ.

Giang Tự giương mắt, bắt gặp ánh mắt của cô.

"Đang nhìn gì đó?"

Cô biện giải: "Không có gì!".

Cuối cùng còn có một câu: "Tôi cũng không có nhìn cô!".

Rõ ràng là đang nói dối, sao có thể giấu được?

Giang Tự không vạch trần người này, tùy ý cô ấy, trong lúc nhất thời quay người nhìn về phương xa, hiếm khi chủ động hỏi: "Tự học pha chế rượu sao?"

"Không", Diệp Tích Ngôn nheo mắt, đóng hộp thuốc lá lại, "Tôi học được từ bạn bè."

Cô học pha chế rượu từ Chu Duyên, khi mới ra nước ngoài, không thích nghi được với cuộc sống bên đó, mỗi ngày đều cùng đám người Chu Duyên cùng đi chơi, còn có đi đua xe, học những kỹ năng vô dụng để khoe khoang khi cần, thuần túy là để giết thời gian.

Cô không đề cập là dạng bạn bè thế nào, cố ý nói như vậy, nghĩ đến những chuyện liên lụy hỗn loạn kia, cô không muốn dính líu quan hệ gì đến Chu Duyên, đặc biệt ngay ở trước mặt Giang Tự.

[BHTT][Editing] MÙA XUÂN TRỞ LẠI - Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ