chap 43

120 9 0
                                    



Người đến là Park Woo Eun và Park Jin.

  Park Jin bước vào đầu tiên chạy nhanh đến giường của Park Chaeyoung. Giọng cậu trở nên to hơn một chút vì lo lắng: "Chị! Em với mẹ đến ngay khi nghe tin chị bị tai nạn xe hơi. Chị có bị làm sao không? Chị cảm thấy bây giờ thế nào? Có khó chịu không? Chị Lisa, tìm người tông chị em, em phải đánh hắn!

  Kim Jisoo khinh thường nói: "Nhóc, không đến lượt cậu đánh người đâu."

  Jeon Somi cau mày không vui: "Xin giữ im lặng."

  "Được rồi, em xin lỗi." Park Jin nhận ra vẻ hớ hênh của mình nhanh chóng hạ giọng, hỏi Lalisa "Chị Lisa, chị em không có chuyện gì sao?

  Park Chaeyoung nói: "Chị không sao, Park Jin."

  Nhìn người phụ nữ phía sau, sắc mặt Lalisa trở nên lạnh một chút, trên mặt đều hiện lên vẻ không hoan nghênh. Khi Ông Park nhìn thấy vợ cũ, ông đã đứng trước mặt dì Han trong tiềm thức.

  Mắt dì Han bắt gặp Park Woo Eun trong không khí, nếu có hiệu ứng âm thanh thì đó phải là tiếng răng rắc. Park Chaeyoung nhìn Park Woo Eun theo bản năng không thích người này, cho nên nàng hỏi lại: "Đây là ai?"

  "Chị có thể đưa bà ấy đi không? Trông bộ dạng này làm em sợ."

  Kim Jisoo nói "Park Chaeyoung, đừng đùa nữa."

  Với trò đùa vừa rồi của Park Chaeyoung, mọi người đều cho là Park Chaeyoung cũng giả vờ.

Kim Jennie đã nhìn Park Chaeyoung ngay từ đầu nắm bắt được mọi thay đổi trong biểu hiện của Park Chaeyoung từ khi Park Woo Eun bước vào. Nàng kéo tay Kim Jisoo lắc đầu với cô.

  "Cái gì?" Kim Jisoo nghĩ Kim Jennie muốn đi ra ngoài, hiếm thấy hơn là Kim Jennie chủ động nắm tay cô.

  Kim Jennie chậm rãi nói: "Chị Chaeyoung, chị không nhớ sao?"

  Khi Park Chaeyoung nghe Kim Jennie nói, nàng gật đầu tán thành.

  Park Woo Eun hừ lạnh một tiếng, tự đắc ngẩng đầu lên "Park Chaeyoung, em trai của ngươi muốn gặp ngươi nên ta mang nó tới đây."

  Đôi mắt bà đảo quanh Ông Park và dì Han, sự khinh thường của bà thậm chí còn tệ hơn.

  Park Chaeyoung nói "Bà là ai?"

  Park Woo Eun trên mặt có chút khó chịu, tức giận nói "Park Chaeyoung!"

  "Ra ngoài!" Lalisa vẫn giữ được bình tĩnh dành sự tôn trọng cuối cùng cho vị trưởng bối này, cô muốn đưa tay ra kéo Park Woo Eun đi, nhưng lại sợ cô trực tiếp ném Park Woo Eun xuống đất, cuối cùng đành để Park Jin kéo đi. Jeon Somi lập tức đi tới nhìn Park Chaeyoung một cách cẩn thận, hỏi thêm vài câu, Park Chaeyoung trả lời thành thật.

  Jeon Somi quay lại nói, "Chị ấy thực sự không nhớ." Cô nhìn Lalisa "Bệnh nhân thường tạm thời quên đi những ký ức đau buồn về mình. Ví dụ, nhiều người quên những gì đã xảy ra tại thời điểm tai nạn xe hơi, như Park Chaeyoung chỉ quên một người .... "

  "Trong những trường hợp bình thường, chứng hay quên gây ra có thể hồi phục, gia đình đừng quá căng thẳng." Jeon Somi nói một cách lưu loát.

[COVER] LẶNG LẼ THÍCH EM [Lichaeng]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ