Chương 19

714 78 0
                                    

Pete cứ như thế mà có bạn trai, còn là người mà cậu chẳng bao giờ tưởng tượng tới nữa. Cậu nhìn đồ đạc của Vegas bắt đầu lấp đầy căn phòng trống của mình thì có hơi lạ lùng. Sao từ đầu tới cuối cậu cứ thấy nó như thế nào ấy nhở? Rõ là có điều gì đó kì lạ; nhưng Pete không thể biết được nó kì cục ở đâu. Cậu cứ thế, ù ù cạc cạc nghe the lời Vegas, trở thành bạn trai của hắn một cách đường đường chính chính.

Mặc kệ Pete có rối rắm đến cỡ nào, Vegas sau khi đăng đường nhập thất thì tinh thần cực kì thoải mái. Hắn cứ như thể được tiêm thuốc phiện, cả người lâng lâng trên mây. Hắn nhìn Pete trong bộ dáng vẫn còn ngái ngủ dụi mắt đưa mình ra cửa. Áo ngủ hơi rộng, lộ xương quai xanh và cái cổ thon thả xinh đẹp.

"Tôi sẽ quay lại sớm, chúng ta cùng nhau ăn trưa nhé. Ngày nay Pete không có tiết nên cứ thoải mái ngủ đi."

Pete nghe câu được câu mất, cũng gật đầu khí thế. Bộ dáng như con mèo nhỏ ngái ngủ của cậu làm Vegas chả muốn đi làm chút nào. Nếu không phải cuộc họp sáng nay quan trọng thì hắn chỉ muốn bỏ quách sang một bên để ôm ấp em người yêu của mình trong chăn ấm nệm êm. Hơi đâu mà phải đến Chính gia nhìn mất gương mặt mà mình không ưa chính.

"Em có muốn ăn gì không? Tôi mua cho."

"Ưm.. ưm.... Chờ.. chút... a."

Pete cố đánh thức cái não của mình, sau đó lầm bầm.

"Vậy Vegas mua cho tôi bánh kem ở tiệm gần trường nhé. Bánh kem phủ đầy socola rất ngon. Chúng ta cùng ăn được không?

"Tất nhiên là được rồi. Nhưng mà hình như hơi thiếu thiếu nhỉ?"

"Hửm... thiếu cái gì cơ!??"

Pete dụi mắt, nghiêng cái đầu nhỏ mang đầy thắc mắc hỏi. Cậu nhìn Vegas đã đẹp trai bảnh tỏn đứng trước cửa. Rốt cuộc là thiếu cái gì a?

"Chúng ta đã là người yêu rồi. Chẳng phải Pete nên hôn chào tạm biệt tôi sao? Tôi đã mong chờ từ nãy đến giờ đó."

Pete tỉnh ngủ. Cậu lơ mơ ngượng ngùng rồi gật đầu, nhón chân lên hôn vào má của Vegas. Vegas có hơi bất ngờ. Hắn muốn một nụ hôn môi thật sâu cơ. Nhưng mà, có đôi lúc ngây thơ như thế này cũng tốt. Pete vẫn giữ nguyên vẹn nét trong sáng trong đôi mắt ấy - điều mà Vegas hằng mong mỏi bấy lâu. Và hắn không cho phép bất cứ ai kể cả hắn được phép nhúng buồn đôi mắt này.

Hắn cúi đầu, đáp lại cái hôn của cậu bằng một cái thơm má thật kêu. Nụ hôn trên lúm đồng tiền xinh đẹp động lòng người. Vegas thầm ước giá như buổi sáng nào cũng như thế này thì tốt quá. Hắn chẳng thể mong mỏi gì hơn rồi. Cuộc sống cứ như thế này tiếp diễn thì không cần suy nghĩ điều gì nữa.

***

Tâm trạng của cậu cả Thứ gia rất tốt. Đấy là điều cực kì hiếm có và mọi người lúc này đây có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Vegas huýt sáo theo một bản tình ca nào đó. m điệu đã cũ xưa nhưng trong trẻo hay ho, phản ánh đúng tâm trạng vui vẻ của hắn.

"Chào anh cả... buổi sáng tốt lành nhé anh. Hôm nay trang phục của anh đẹp đấy."

Tankhun chống nạnh, nhìn Vegas bằng nửa con mắt quen thuộc, quan sát hắn từ đầu tới chân cứ như là đang nhìn một sinh vật lạ không nên thuộc về trái đất này.

[VEGASPETE] STREAMER ĐÁNG YÊUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ