/Sự hi sinh ấy liệu có đáng không.../
!!Wn: OOC, death!!
Có một chút hint của LingDuy
______________________________
Tình cảm Darling dành cho Phan Việt Hoàng tuyệt đối không phải chuyện đùa.
Darling thích thầm Việt Hoàng từ rất lâu rồi. Thích từ cái hồi lần đầu gặp mặt em. Anh yêu em, say đắm vô cùng.
Nhưng ông trời như trêu đùa anh, trái tim của Việt Hoàng không hề hướng về anh, mà là cho một chàng trai khác có tên là Nguyễn Bảo Hoàng.
Cậu ta rất tốt bụng, giỏi giang, lại biết cách quan tâm và yêu thương em. Trái ngược hoàn toàn với anh, một kẻ vụng về, chẳng biết cái thá gì về tình yêu để dành cho em.
Ngày sinh nhật Darling. Anh phải tận mắt chứng kiến cảnh Việt Hoàng và Bảo Hoàng trao nhau nụ hôn đầu, sau đó cả hai hạnh phúc ôm chầm lấy nhau, sung sướng bước vào một mối quan hệ tươi sáng.
Tim anh nhói đau như bị con dao găm phải. Đôi mắt phong lan của anh bỗng chốc trở nên tối sầm lại, anh thấy mọi thứ xung quanh anh dần chuyển thành một màu đen vô định.
Giọt nước mắt nhẹ nhàng rơi trên gương mặt anh, Darling cúi gằm mặt xuống, chầm chậm đưa tay quẹt đi dòng lệ ướt đẫm ấy. Anh bất giác cảm thấy khó thở, lồng ngực hô hấp một cách khó khăn như bị bóp ngẹt.
Đau vì tình thật sự quá khổ.
Hôm ấy là ngày sinh nhật anh, nhưng cũng là ngày anh cảm thấy đau lòng nhất.
__
Một lần nọ, Darling nghe được tin chàng trai tên Bảo Hoàng kia đã mất đi thị lực khi giải cứu một cụ già. Ai ai cũng tiếc thương cho cậu trai tốt bụng ấy, kể cả anh. Đúng là...
Cậu ta vĩ đại như vậy, sẵn sàng hi sinh bản thân để giúp người khác. Một người như thế thì Việt Hoàng làm sao có thể không yêu cho được.
Nhưng em ơi, sao em lại vì tình mà mù quáng đến thế? Tại sao em lại chấp nhận hiến giác mạc của mình cho hắn ta chứ? Đôi mắt chính là thứ đẹp nhất của em mà?
Nguyễn Bảo Hoàng sau khi lấy lại ánh sáng đã ngay lập tức chạy đi tìm em. Khi thấy Việt Hoàng đang nằm trên giường bệnh trong tình trạng quấn băng quanh mắt, hắn đã vô cùng sốc, chỉ biết òa khóc ôm chặt lấy em một cách đầy biết ơn.
Darling chứng kiến cảnh tượng hạnh phúc của hai người họ, nỗi đau lại bất chợt nhói lên trong lòng anh. Anh nhẹ nhàng đặt bó hoa thăm bệnh lên chiếc tủ cạnh cửa ra vào, rồi lặng lẽ quay người rời đi.
Mặc dù đau, nhưng anh vẫn thấy vui lắm. Chỉ cần em hạnh phúc thôi là anh mãn nguyện rồi. Bởi trước đây em chưa từng cười tươi như vậy khi ở bên cạnh anh.
Darling không về nhà, thay vào đó anh lại thất thần đến trước bàn lễ tân của bệnh viện.
"Nói với bác sĩ, tôi muốn hiến tặng giác mạc của mình cho bệnh nhân Phan Việt Hoàng ở phòng 317."
Cuộc phẫu thuật sau đó diễn ra thành công tốt đẹp. Việt Hoàng lại có được đôi mắt để ngắm nhìn thế gian, để nhìn thấy người em yêu thương nhất, em cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
BẠN ĐANG ĐỌC
「CKG | All cp」Những Dòng Nhớ Thương
Fanfic"I love you from the bottom of my heart" Tên cũ: Muộn rồi mà sao còn