Tết Nguyên Đán trôi qua được 2 tuần, tại Cung Môn mọi người tất bật quay trở lại công việc. Cung Thượng Giác trở về thư phòng Giác Cung sau cuộc họp ở Nghị Sự Đường. Hắn đăm chiêu nhìn chiếc hoa tai trong tay ngây ngốc suy nghĩ gì đó không biết đã qua bao lâu, tiếng gõ cửa vang lên kéo Hắn về hiện tại, là Nguyệt Trưởng lão từ từ bước vào
" Nguyệt Trưởng Lão, có chuyện gì gấp ? hồi nãy ở đại điện không thấy Trưởng Lão lên tiếng, giờ lại đích thân tới Giác Cung "
"Công tử không có gì gấp, ta đến vì muốn nói chuyện riêng với Công tử , chuyện về độc Ruồi Bán Nguyệt và Thượng Quan cô nương "
" Hai năm qua, dựa vào 2 phương thức thuốc giảm đau và thuốc an thai mà Cô Nương để lại, Công tử không tìm được manh mối nào về Cô ấy sao ?" Là người từng trải, Nguyệt trưởng lão rất hiểu tâm trạng của Cung Thượng Giác, nên việc tìm kiếm tin tức về Thượng Quan Thiển, Ngài ấy cũng rất quan tâm và dốc lòng hỗ trợ.
Cung Thượng Giác đối mặt chuỵện này với Nguyệt Trưởng lão không chút dấu diếm:
" Phải, ta đã cho người theo dõi tất cả y quán lớn nhỏ, khi có ai đó mua một trong các dược liệu như Trưởng lão nói lập tức điều tra, đều không phải Nàng ấy. Tuy chúng ta đã công bố Ruồi Bán Nguyệt không phải độc sẽ không chết, nhưng hàng tháng vẫn phải trải qua 2 canh giờ đau đớn, ngay cả ta cũng khó khăn vượt qua "
" Ngài từng nói dược liệu trong thuốc giảm đau sẽ không tốt cho thai phụ, Cứ cho là Nàng ấy mạnh mẽ vượt qua 2h không cần uống, nhưng đến thuốc an thai cũng không cần ư ? Nàng ấy tuy có tuyệt tình với bản thân nhưng sẽ không để hài nhi của mình chịu khổ, Trừ phi..."
Nguyệt Trưởng lão đã đoán được ý Cung Thượng Giác, tiếp lời " Ta cũng từng nghĩ như Công Tử , trừ phi hài nhi đã không còn và Thượng Quan cô nương đã được giải độc hoặc có thể xấu hơn trên đời đã không còn Thượng Quan Thiển ". Với những gì mà Nàng ta trải qua, e là tính mạng khó giữ, Nguyệt Trưởng Lão hiểu trừ khi tìm thấy xác nàng hay nấm mồ hoặc từ ai đó xác nhận thì Cung Thượng Giác mới bỏ cuộc như hoàn cảnh của Hắn lúc trước, chính khi Trịnh Nam Y xác nhận cái chết của Vân Tước.
Cung Thượng Giác rất ghét việc bị ai đó phỏng đoán suy nghĩ của mình, nhưng Nguyệt Trưởng lão nói có gì sai, Hắn cũng đã nghĩ đến nhưng bản thân không muốn chấp nhận sự thật . Hai năm rồi nhưng không có 1 chút tin tức nào, người mà hắn bố trí sớm cũng không còn tinh thần điều tra một mục tiêu vô định, bọn họ có chút bất mãn nhưng nào dám trái lệnh. Hắn cũng lo rằng mình sẽ còn kiên trì được bao lâu.
Cung Thượng Giác đưa chiếc bông tai đang cầm trên tay cho Nguyệt Trưởng lão, Hắn kể : Khi mới rời Sơn Cốc, tìm được một tên tiều phu cách Cung Môn 50 dặm, người này từng bắt gặp và giúp đỡ 1 đôi nam nữ, được trả ơn bằng bông tai này, đôi bông tai khảm vàng có giá trị cao, mặt sau có khắc hình chữ Giác và biểu tượng Cung Môn, quà tân nương được chọn. Là Hắn từng đưa cho Viễn Chuỷ đem đến cho Thượng Quan Thiển khi đón Nàng về Giác Cung . Bông tai được bày bán trên phố bị thị vệ nhìn thấy và điều tra ra .
![](https://img.wattpad.com/cover/355201499-288-k644154.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Dạ Sắc Thượng Thiển - Thay Đổi Vận Mệnh
FanfictionVì quá luỵ Giác- Thiển nên tui muốn viết ra 1 cái kết khác theo ý tưởng của mình. Lần đầu viết Fic có nhiều sai sót, ngôn từ chưa nhiều