Giang Ninh khẽ cắn môi dưới, không cầm được nghẹn ngào, cảm nhận được cổ tử cung rốt cục đã được hoàn toàn căng ra, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Bùi Quân Trạch cắn gương mặt trơn mềm của tiểu thê tử, hai tay không thành thật chuyển qua bên trên mông thịt mượt mà, giọng trầm thấp tựa hồ có chút ủy khuất: "Lão bà, anh khó chịu quá......"
Ngón tay thon dài xẹt qua khe mông, ám chỉ cọ qua cúc huyệt. Bởi vì muốn khuếch trương khoang tử cung, hắn đã vài ngày không chạm vào tiểu thê tử, thật sự là kìm nén đến khó chịu, âm hành trướng thương yêu không dứt.
Giang Ninh nhận được ám chỉ, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân, thần sắc có chút xấu hổ.
Bùi Quân Trạch rút về tay, rủ mắt xuống, chợt lóe lên biểu cảm thất lạc, mím môi, thấp giọng nói: "Xin lỗi, là anh không kiềm chế, anh đi tắm trước."
Giang Ninh lập tức cảm thấy trái tim tựa hồ có chút buồn bực, vội vàng đưa tay bắt lấy cánh tay của nam nhân, lắp bắp nói: "Đừng...... vậy, vậy anh nhẹ chút......"
Bùi Quân Trạch dừng lại động tác, trong mắt lóe lên một tia sáng, vùi đầu vào cổ Giang Ninh cọ xát, nói khẽ: "Lão bà thật tốt......"
Giang Ninh chớp chớp mắt, cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không thể diễn tả được.........
Cánh môi bị ngậm lấy, Giang Ninh ném cảm giác không thích hợp ra sau đầu, đưa tay vòng qua cổ nam nhân, ngẩng đầu lên hết sức tập trung vào nụ hôn.
Áo bị vén lên, ngực non mềm bị bàn tay bắt lấy, nhẹ nhàng xoa nắn, đầu vú bị ngón tay có chút chai sạn nhéo nhéo, cảm giác tê dại bay thẳng đến đỉnh đầu, Giang Ninh không tự giác tràn ra rên rỉ.
Ngọc hành thẳng tắp đứng thẳng, huyệt thịt cắn chặt máy rung, bắp đùi trắng như tuyết co rút, bụng dưới kéo căng, không ngờ cứ như vậy đạt đến tiểu cao triều.
Cánh môi được buông ra, Giang Ninh sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt mê ly, hé môi ngụm nhỏ ngụm nhỏ thở dốc, có thể trông thấy đầu lưỡi bên trong nộn hồng, khuôn mặt tinh xảo càng thêm diễm lệ chói mắt, giống như hoa hồng nở rộ.
Thân là người làm vườn của đóa hoa hồng này, Bùi Quân Trạch vì thế mà si mê. Hắn không biết cảm xúc khó hiểu trong lòng kia là gì, hắn chỉ biết là, hắn muốn đóa hoa hồng này chỉ nở rộ vì hắn.
Lật người bông hồng nhỏ lại, Bùi Quân Trạch hôn lên tấm lưng trắng noãn, hôn dọc sống lưng, khi hôn đến đuôi xương cụt, bàn tay bóp nhẹ cặp mông mượt mà mấy lần, sau đó tách ra hai bên, lộ ra tiểu hoa màu hồng nhạt.
Bùi Quân Trạch rũ mắt, không chút do dự đích thân đi lên, lè lưỡi không ngừng liếm láp, bệnh thích sạch sẽ của hắn, tựa hồ chưa từng xảy ra trên người tiểu thê tử.
Hậu huyệt bị liếm láp thấm ướt làm cho Giang Ninh giật mình, cậu vội vàng quay đầu, nhìn thấy nam nhân đang chôn đầu ở giữa bờ mông của cậu, lập tức lo lắng nói: "Đừng! Nơi đó bẩn......"
Vừa định vặn vẹo thân eo né tránh, lại bị bàn tay hữu lực của nam nhân cố định xương hông, sau đó chính là mãnh liệt liếm láp mút vào. Cúc huyệt bị kích thích siết chặt, lại bị đầu lưỡi cường thế liếm mở nếp uốn, chen vào, tuyến tiền liệt nông hơn là trọng điểm đùa bỡn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/Cao H/Edit] Xuyên Thành Vợ Nam Pháo Hôi Của Nhân Vật Chính Công
General FictionTác giả: Độ Edit: Aly Thể Loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, Xuyên không, Song tính, Cao H, 1v1, HE Giang Ninh vốn là tiểu trạch nam có chút sợ xã hội, nhưng vì cứu người mà ngoài ý muốn bỏ mình, được Chủ Thần ưu ái và có cơ hội sống lại, xuyên v...