Chương 29: Được giải cứu và đoàn tụ

16.8K 569 8
                                    

Tại văn phòng trên tầng cao nhất.

Bùi Quân Trạch đang cúi đầu nhìn kế hoạch, cũng không ngẩng đầu lên mà cầm cốc cà phê bên cạnh. Nhiệt độ nóng hổi, hắn theo phản xạ hất mạnh, cốc cà phê rơi xuống đất, dù đã trải thảm nhưng chiếc cốc vẫn bị chia năm xẻ bảy.

Hắn nhìn sang, nhìn thấy trên mặt đất một đống vết bẩn màu đen và mảnh vỡ, trái tim có chút kịch liệt nhảy lên, trong lòng không hiểu sao dâng lên một cảm giác hoảng sợ.

Gọi điện thoại để nhân viên tiến vào quét dọn sạch sẽ, Bùi Quân Trạch đứng dậy, đứng bên cửa sổ sát đất nhìn xuống thành phố H.

Hắn cau mày, cảm thấy bất an vì sự hoảng loạn không thể kiểm soát được. Lấy ra điện thoại di động, kéo đến cửa sổ trò chuyện với Giang Ninh, tin nhắn mới nhất là ảnh chụp trong siêu thị một tiếng trước Giang Ninh gửi cho hắn.

Đầu ngón tay gõ nhẹ vào màn hình.

P: Sao lại đi siêu thị?

Hắn đứng trước cửa sổ sát đất đợi một hồi, nhân viên quét dọn đã rời đi sau khi dọn dẹp sạch sẽ vết bẩn và mảnh vỡ, Giang Ninh vẫn chưa trả lời.

Khóe môi Bùi Quân Trạch ép xuống mấy phần, trực tiếp gọi điện thoại.

Khi cuộc gọi sắp tự động cúp máy, đầu dây bên kia cuối cùng cũng đồng ý trò chuyện.

"Alo! Bùi tổng, xin chào." Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói thô kệch ngột ngạt.

Bùi Quân Trạch nhíu lông mày, sắc mặt lạnh như băng trầm giọng hỏi: "Giang Ninh đâu? Để em ấy nghe điện thoại."

Bên kia trầm mặc một hồi, chốc lát, lại có một giọng nam ngả ngớn vang lên: "Ngài đừng nóng vội mà, người yêu của ngài ở chỗ chúng tôi rất tốt, tuyệt đối không hề rụng một sợi tóc nào."

"Các người muốn làm gì." Bùi Quân Trạch ổn định thanh tuyến, bất động thanh sắc mở ra trò chuyện ghi âm, tay đặt bên hông siết chặt nắm đấm.

Giọng nam ngả ngớn nói: "Cũng không muốn làm gì, chỉ là gần đây các anh em thiếu tiền, muốn mượn Bùi tổng để tiêu xài một chút, chắc hẳn chút tiền ấy đối với Bùi tổng mà nói là chuyện nhỏ đi?"

"Ngài xem người yêu của ngài xinh đẹp như vậy, tính cách cũng thú vị, ngay cả anh em chúng tôi nhìn cũng tâm động, Bùi tổng cũng hẳn là không bỏ được đi?"

Đôi mắt dưới tấm kính của Bùi Quân Trạch ám trầm nguy hiểm, nói: "Trước tiên để cho tôi nghe giọng nói của em ấy."

"Đi." Đầu dây bên kia người lên tiếng, sau đó là một trận tạp âm, chờ an tĩnh lại, vang lên một giọng nói trong trẻo có phần rung rung: "A Trạch......"

Hô hấp của Bùi Quân Trạch bỗng nhiên dồn dập, hắn ổn định cảm xúc, thấp giọng trấn an nói: "Ngoan không sao đâu, chúng ta rất nhanh sẽ được gặp mặt."

"Xem ra Bùi tổng đã làm ra lựa chọn của mình." Lại đổi về giọng nam ngả ngớn kia: "Đêm nay mười hai giờ, hai ngàn vạn, tôi muốn chính ngài tự mình đến bến tàu Nam Cảng, một tay giao tiền một tay giao người, nếu như ngài báo cảnh sát, tôi rất tình nguyện hưởng thụ người yêu của ngài ha ha ha ha."

[ĐM/Cao H/Edit] Xuyên Thành Vợ Nam Pháo Hôi Của Nhân Vật Chính CôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ