8

355 65 13
                                    

Lễ tế ở Cung Môn diễn ra long trọng và phức tạp, có nhiều quy tắc, cuối cùng cũng bị đẩy đến hồi kết, mấy trưởng lão để Cung Thượng Giác và những người khác nói chuyện, các nữ quyến di chuyển đến điện phụ để nghỉ ngơi và chờ đợi.

A Uyển không muốn dây dưa với họ, trong số tất cả các nữ quyến trong Cung Môn, nàng chỉ có quan hệ tốt với Cung Tử Thương, trước khi Vân Vi Sam và Thượng Quan Thiển vào Cung Môn, trong Cung Môn không có nhiều nữ quyến, chỉ có nàng với Cung Tử Thương và phu nhân Vụ Cơ sống ẩn dật kia.

Nàng không cho nô tỳ đi theo, một mình cầm ô đi ra bờ hồ, đi dọc hành lang thủy tạ, chậm rãi đi qua đình bên hồ đến cuối rồi dừng lại, ánh mắt nhìn về mặt hồ phẳng lặng, không biết đang nghĩ gì.

Tuyết mịn rơi đầy trời bao phủ lấy toàn thân nàng, khắp nơi một màu trắng xóa, nàng cầm cán ô bằng trúc xanh, đứng lặng giữa trời tuyết, bộ hoa phục màu xanh nhạt tôn lên vẻ thoát tục của nàng, thân hình mảnh mai là màu sắc tươi tắn duy nhất giữa trời đất. Nhìn xa về phía hồ, không buồn không vui, như đóa mai cô đơn nở rộ giữa giá rét, da thịt trắng ngần như tuyết, lại như một vầng trăng lạnh lẽo, thanh khiết, không nhiễm bụi trần.

Một chiếc áo choàng lông được khoác lên người nàng, nàng hoàn hồn nhìn sang, không biết từ lúc nào Cung Thượng Giác đã đứng bên cạnh nàng, hơi trách móc nói: "Sao lại đứng một mình ở đây đón gió, không sợ bị lạnh sao."

A Uyển kéo chặt áo choàng lông trên người, mới thấy tay mình đã có phần cứng đờ, cười nói: "Trong phòng có hơi ngột ngạt, ta ra ngoài hít thở không khí, không biết từ lúc nào đã đứng ở đây ngắm tuyết rồi."

Cung Thượng Giác bọc lấy tay nàng trong lòng bàn tay, lạnh như tảng băng, xoa xoa tay nàng, cau mày nói: "Muốn ngắm tuyết cũng phải mặc áo choàng lông cáo. Đám nha hoàn hầu hạ thế nào vậy?"

Người hắn rất ấm, lòng bàn tay nhanh chóng ấm áp trở lại, các ngón tay không còn cứng đờ nữa, A Uyển nhẹ nhàng cào vào lòng bàn tay Cung Thượng Giác,  giọng hơi nũng nịu: "Đừng trách họ, là ta không cho họ đi theo."

Cung Thượng Giác thở dài bất lực, nắm tay nàng nói: "Vào trong thôi, trưởng lão còn có chuyện muốn nói với chúng ta."

"Được."

Xa xa có người nhìn chằm chằm về phía này đã rất lâu, Cung Tử Vũ nhìn chằm chằm vào bóng dáng màu xanh kia, ánh mắt buồn bã, ký ức trôi về một nơi rất xa.

Vân Vi Sam tỏ vẻ nghi hoặc, hạ giọng hỏi Kim Phồn bên cạnh: "Chấp Nhận đại nhân tại sao lại nhìn Uyển phu nhân như vậy?"

Kim Phồn ép giọng trả lời nàng: "Uyển phu nhân và mẫu thân của Chấp Nhận đại nhân là Lan phu nhân có tính tình rất giống nhau. Có lẽ ngài ấy nghĩ đến Lan phu nhân rồi."

Vân Vi Sam nhìn Cung Tử Vũ, không nói thêm gì nữa.

Các trưởng lão thúc giục Giác cung và Vũ cung kết hôn càng sớm càng tốt, Cung Tử Vũ đương nhiên vui vẻ đồng ý, dù sao thì hắn cũng rất yêu Vân Vi Sam. Nhưng Cung Thượng Giác thì thẳng thừng từ chối.

Đây là lần đầu tiên Cung Thượng Giác chống lại quyết định của họ, Hoa trưởng lão tỏ vẻ không vui: "Thượng Giác, ngươi làm gì vậy?"

[Transfic | Giác x Dương Uyển Hòa x Chủy]  Hương Mai Như CốNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ