05

734 82 1
                                        

buổi tụ tập tan rã không vui bởi vì heeseung.

sunghoon tự cảm thấy đầu mình chắc chắn bị kẹp vào cửa rồi mới dám bày ra thứ trò chơi này. nhưng mà đâu ai nghĩ chuyện sẽ đi xa như thế đâu chứ.

heeseung sau khi nói ra câu nói ấy liền đứng dậy rời khỏi nơi đó. anh chạy trốn sao? mọi người cho là như thế. dù sao thì khi câu nói ấy được nói ra, làm sao jaeyun và sooha có thể còn tự nhiên mà nhìn anh nữa.

bọn họ cảm thấy mối quan hệ gắn kết tưởng chừng như không thể tách rời bây giờ lại bắt đầu nứt vỡ, một cách im ắng mà chẳng có ai hay.

heeseung về nhà. anh tắt điện thoại rồi ngồi vào bàn làm việc, sau tất cả những chuyện điên rồ mà mình vừa gây ra anh nghĩ bản thân mình thoải mái nhiều hơn anh tưởng.

hoặc là lúc anh chọn nói ra điều đấy, anh đã không hề có một chút do dự nào.

bởi vì nó cứu rỗi cái tâm tình tệ hại của anh.

thứ lỗi cho anh, anh tự thấy bản thân mình ti tiện bởi vì đã kéo theo nhiều thứ chuyện khác xuống cùng với cái tâm trạng chó tha của mình nhưng anh phải làm như vậy, như một cách giải thoát cho những tháng ngày sống trong đau khổ tối tăm.

heeseung biết sẽ chẳng có ai hiểu cho anh cả, rồi tất cả mọi người sẽ cho rằng anh ích kỷ. và heeseung đã thực sự tính toán hết tất cả những chuyện tệ hại này trong đầu.

với anh, khi đã không là tất cả của người đó, anh mong rằng giữa anh và người đó sẽ chẳng là gì cả.

sunghoon đến nhà anh vào sáng ngày hôm sau, cậu chàng nhìn anh nhắm mắt tựa lưng trên ghế chơi game, màn hình vẫn còn đang trong giao diện trò chơi, bất giác nhíu mày.

"ít lâu nữa cậu trả chìa khoá sơ cua cho anh đi nhé. anh đưa cho cậu không phải là để cậu thích vào nhà anh lúc nào thì vào."

sunghoon có chút tức giận, cậu ném chiếc chìa khoá lên bàn.

"anh không giải thích gì hả?"

"giải thích cái gì?" - heeseung uể oải đáp một câu cho có lệ.

làm gì còn chuyện gì khác ngoài chuyện xảy ra đêm qua. anh ném một viên đá cuội xuống một hồ nước lặng, làm cho nó lăn tăn gợn sóng và rồi anh bỏ đi. sunghoon đang đến đây nhân danh công lý để tố cáo anh vì hành động đáng trách đó à?

"tối hôm qua tại sao anh lại rời khỏi đó? anh có biết jaeyun..."

"anh không quan tâm."

heeseung ngắt lời sunghoon. anh thực sự đang không quan tâm gì cả.

điều này khiến cho sunghoon đã giận lại còn thêm giận.

"anh đang xem tình bạn giữa chúng ta là cái gì đấy?"

heeseung cười cười. anh nhìn lên tấm ảnh chụp chung của bọn họ trên bàn, ánh mắt xa xăm.

"không phải đó là trò chơi sao?"

anh hỏi. khiến cho sunghoon có chút khó hiểu.

"trò chơi này không ai được phép rút khỏi, và anh chỉ đang làm đúng luật lệ của trò chơi mà thôi."

heejake | off my faceNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ