17

1.2K 96 17
                                        

"gì cơ? anh heeseung tìm được jaeyun rồi?"

jeongseong bất ngờ nói lớn khiến cho sunghoon ngồi bên cạnh cũng phải giật mình.

"mày nói gì cơ?"

"xem thằng chả đăng đi nè là biết à."

heeseung vốn rất ít khi cập nhật trạng thái sns, kể từ lúc anh rời đi, tụi sunghoon ép lắm anh mới hay chia sẻ lên group chat mà thôi. anh sống lowkey từ xưa đến giờ, trạng thái trên sns cùng lắm cũng chỉ là mấy bức ảnh chụp trời mây vu vơ nhạt thếch.

nhưng lần này anh phá lệ đăng hẳn hai tấm ảnh lên trang cá nhân của mình, điều bất ngờ hơn chính là nội dung mà anh đăng.

một tấm ảnh hai bàn đang nắm lấy nhau, từng ngón tay đan chặt. tấm ảnh còn lại chính là bóng lưng jaeyun đứng trên bãi biển.

còn tại sao jeongseong nhìn bóng lưng liền đoán ra được jaeyun á? tại vì sim jaeyun đang mặc chiếc hoodie ngày xưa hai đứa đi mua cùng nhau chứ sao.

"mẹ nó, thật này, nhưng mà bên nhau luôn rồi á?" - sunghoon hỏi ngược lại.

"chắc kèo rồi chứ còn gì nữa. nhưng mà kể ra thì nhẹ nhõm, anh heeseung cuối cùng cũng được hạnh phúc rồi ha, cả jaeyun nữa, tao cũng sẽ không thấy dằn vặt về chuyện nó đi nữa."

và rồi bọn họ đã có một cuộc nói chuyện dài với heeseung và jaeyun qua videocall. jeongseong còn cao hứng đòi một dịp nào đó nhất định sẽ tới ulsan chơi thăm hai người.

sau ngày hôm ấy, cửa tiệm nhạc cụ nghiễm nhiên có thêm một heeseung. ông chủ cửa tiệm cứ cười đùa mãi chuyện heeseung biến thành nhân viên cửa tiệm nhưng anh lại lắc đầu.

"em đến vì jaeyun thôi ạ, em không lấy công nhân viên đâu. em giúp anh một chút, giúp jaeyun một chút, dù sao cũng cảm ơn anh vì đã là người đem đến cho em may mắn."

người đàn ông ấy yêu nhạc như mạng, là người khiến cho heeseung ấn tượng rất nhiều. anh ấy là người gợi lại cho heeseung niềm đam mê âm nhạc, bán cho anh một chiếc đàn tốt giá hời. hơn cả, anh ấy là người đã đem lại nguồn sáng cho cuộc đời anh, là người thắp lại ngọn đèn đã sớm tắt trong lòng anh.

sau hơn một năm, jaeyun cuối cùng cũng quyết định rời khỏi nhà của anh chủ cửa tiệm. cậu dọn đến sống cùng với heeseung theo như đề nghị của anh.

tất nhiên là anh chủ buồn, dù sao thì cả vợ chồng lẫn con trai anh đều đã xem jaeyun là người một nhà từ lâu. nhưng nhìn thấy jaeyun cuối cùng cũng có thể cười như một đứa trẻ, thấy được tia sáng hạnh phúc ánh lên trong đôi mắt cậu, bọn họ cũng hiểu được tình yêu lại đẹp đẽ nhường nào.

cuộc sống hai người một mèo cứ thế bắt đầu rồi trôi qua bình bình dị dị. heeseung vẫn là người chăm chỉ dậy sớm ra biển mua cá tươi nấu nướng, anh cưng chiều jaeyun như mạng sống của mình và nhất quyết chẳng cho cậu chàng động tay vào việc nhà.

vào những buổi tối sáng trăng, cậu và anh sẽ lại lên tầng thượng uống bia và rồi anh sẽ lại hát ca khúc "off my face" bằng cả tấm chân tình mình.

những ngày mưa, biển động xám xịt, heeseung sẽ cùng jaeyun chơi game, hoặc không thì sẽ lười biếng cuộn mình trong chăn chẳng rời đi đâu cả.

heejake | off my faceNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ