Duỗi tay che lại đôi mắt Lâm An, gằn giọng cảnh cáo "Không được nhìn, tiếp tục nhìn anh lập tức ăn em"
Thiếu nữ gỡ tay người đàn ông, lộ ra đôi mắt như nước, tay vòng ôm lấy cổ Ôn Viễn Khanh, hai người lúc này thật sự rất gần, hô hấp gần như hòa quyện. Giọng Lâm An mềm nhẹ.
" Ba, An An nhớ ba, thật muốn ở trên mi mắt ba chơi đánh đu, chơi cầu trượt trên sóng mũi thật muốn..." Mỗi một lần nói, cánh môi hồng nhuận lại nhẹ nhàng hôn xuống. Lời ngọt ngào âu yếm quanh quẩn bên tai, xúc cảm mềm mại dán trên da mặt, lớn mật còn cắn cắn vành tai hắn.
" Còn nửa... An An còn muốn sinh bé con cho ba"
Bởi vì thời tiết nóng, Lâm An ăn mặt mát mẻ, váy ngắn áo hoa cổ khoét sâu, cơ hồ còn bị cô gái nhỏ kéo kéo để lộ nơi tròn trịa, cúi đầu liền có thể bắt trọn, Hầu kết Ôn Viễn Khanh trên dưới lăn lộn, bụng dưới nóng rang, chế trụ Lâm An hôn sâu.
" Hiện tại, liền có thể sinh"
Nâng lên eo nhỏ, để Lâm An ghé lên bàn làm việc, vén váy ngắn, kéo cởi quần lót nhỏ, nháy mắt cự căn to lớn hoàn toàn cắm vào, Lâm An mềm nhũng rên rỉ, tê liệt ngã xuống bàn. Ông Viễn Khanh nhanh chóng ra vào, cúi đầu nhìn cái mông tròn trịa bị hắn xâm nhập, dương cụ điên cuồng khuấy lộng, trong lòng dâng lên tà niệm, đem cô gái này đè dưới thân mặc sức khi dễ, đem mông tròn trịa nâng lên, ra sức cắm rút.
" Còn dám khiêu khích nửa không?"
Lâm An đỏ mặt, nũng nịu:" Uwmm...ah... thật thoải mái.,."
Tầm mắt nam nhân thay đổi, nâng chân Lâm An lên trình 180 độ, lại hung hăng áp chế hung hăng xỏ xuyên qua tiểu huyệt vừa chặt vừa ướt. Hắn cảm thấy toàn bộ ý chí đều tập trung trên cơ thể cô gái nhỏ, thật là thao lộng bao nhiêu cũng không đủ, rất muốn vây hãm Lâm An ngày ngày ở trên giường cùng hắn giao hoan.
" Đừng như vậy, mỏi chân quá"
Ôn Viễn Khanh khi làm tình thật khó áp chế dục vọng, cắm sâu lại dùng sức , rút ra chưa kịp đợi cho Lâm An thích ứng đã tàn nhẫn cắm vào, va chạm với tần suất kinh hồn, cô gái vô lực kháng nghị chỉ có thể mặc tình cho nam nhân chà đạp. Trong phòng làm việc, giấy tờ hồ sơ rơi tán loạn, chỗ góc bàn còn rơi một cái quần lót ren, áo quần ném tùy ý hỗn độn khó phân, thân ảnh đàn ông điên cuồng làm loạn, cơ bắp rắn chắc dùng lực đâm về trước, hai đùi ngọc trắng nõn quàng qua eo bụng kịch liệt đong đưa theo từng nhịp ra vào, thanh âm " bạch bạch" khi thân thể va chạm vang lên hòa cùng tiếng thở dốc yêu mị. Thật lâu, thẳng tới khi sau mấy trăm lần cắm rút, người đàn ông thỏa mãn bắn tinh, không khí trận giao hoan mới tạm thời lắng dịu.
Ôn Viễn Khanh yêu chiều giúp Lâm An rửa sạch thân thể, hôn hôn chóp mũi, đùa nghịch"Còn muốn sinh đứa nhỏ nửa không?"
" Không sinh, không sinh nửa"
Lâm An oa oa ngã vào lòng Ôn Viễn Khanh, ra sức lắc đầu. Hắn nhìn cô gái nhỏ dễ thương làm nũng, bất đắc dĩ cũng lắc đầu" đúng là mèo hoang nhỏ"
Sau đó hai người cùng ăn cơm, lại đến công viên tản bộ, buổi tối trở về nhà, Lâm An sau khi tắm rửa sạch sẽ leo lên giường, đung đưa chân nhỏ chờ Ôn Viễn Khanh ôm dỗ ngủ. Bất chợt di động của hắn reo lên, Lâm An nhìn người gọi "An Nhu", nhìn một hồi mới bắt máy nghe.
"Viễn Khanh, hôn nay anh có về nhà không?'
" Chào cô, là em"
Bên kia đầu dây dừng một hồi, tiếng thở An Nhu trở nên không bình thường.
" Viễn Khanh đâu?"
" Thầy Ôn hả..." Lâm An cong cong ý cười, tầm mắt lướt qua phòng tắm.
" Thầy Ôn đang tắm, tìm thầy có chuyện gì không?"
Sau vài giây trầm mặt, điện thoại cư nhiên bị cắt đứt. Lâm An cười khẽ, đem di động trả lại trên đầu giường. Ôn Viễn Khanh tắm xong, lau tóc vừa đi tới mép giường, ngay lúc đó đã bị Lâm An đè lại. Hắn cẩn thận không để đầu cô va trúng mép giường, tay nhỏ nghịch ngợm chui vào áo tắm vuốt ve cơ bụng, cười xấu xa. Ôn Viễn Khanh cầm tay nhỏ đang làm loạn hôn hôn , đem Lâm An bế lên, nhíu mi tâm cảnh báo " Nghịch ngợm, ngày mai không muốn xuống giường nửa sao?"
Lâm An bĩu môi làm nũng "Vây hôn một chút có được không?'
Ôn Viễn Khanh hôn lên mí mắt, ý bảo cô nhanh chóng đi ngủ, nhưng LÂm An lại được nước lấn tới, chỉ vào gương mặt "Nơi này cũng muốn", hắn cũng ưng theo, tiếp cô lại chỉ vào môi mình "Nơi này nửa"
Hắn lại nhẹ nhàng hôn lên môi, Lâm An lập tức phối hợp, hai người cơ hồ ý loạn tình mê, cô cảm giác được nửa người dưới của Ôn Viễn Khanh có phản ứng. Chột dạ nghĩ bản thân đùa hơi quá, e rằng lát nửa lại bị hắn dày vò, nhưng không nghĩ tới hắn chỉ đơn giản ôm cô dỗ ngủ, không có làm gì. Mặc cho cự thú kêu gào, có lẽ vì hôm nay trong khi tắm rửa hắn nhìn thấy hoa huyệt Lâm An bị sưng, đau lòng nên không thể tiếp tục xâm chiếm. Một lát sau, nhiệt khí khó nhịn hắn lại bất đắc dĩ đi vào phòng tắm tự giải quyết...
BẠN ĐANG ĐỌC
Ngây Thơ Câu Dẫn
RomanceTác giả: Đại Lý Tử Editor : Hoằng Vũ Converter: Annh Thư139 và Vespertine Tiểu bạch thỏ mặt ngoài ngây thơ ( nội tâm trà xanh ) Vs người đàn ông đã có gia đình nhưng ôn nhuận anh tuấn. Nhìn thấy nữ sinh thanh thuần kiều mị làm sao để quyến rũ thầ...