Hoàng thượng giận rồi!

116 17 0
                                    

Lập Ba nói là làm, trong thời gian ngắn nhất đón Lý Nhan Lạc vào cung với thân phận thị vệ bên cạnh hoàng hậu, nghe qua thì rất ổn thỏa nhưng đối với Lý Nhan Lạc mà nói có vẻ khó lòng chấp nhận hiện thực.

_"Hahaha...cười chết ta mất! Lạc Lạc, bộ y phục thị vệ này rất hợp với huynh đó". 

Lập Ba ôm bụng cười đến ra nước mắt khi thấy Lý Nhan Lạc trong bộ dạng của thị vệ.Lý Nhan Lạc giận run người nhưng lười phát tiết, chỉ làm vẻ mặt chán ghét nói mấy câu hờn dỗi: 

_"còn dám cười? Một mỹ nam thư sinh nho nhã như ta có chỗ nào hợp với bộ y phục này, còn chưa kể đến ta đây dù gì cũng là lão bản của tửu lâu lớn nhất thành Nam An mà phải đi làm thị vệ. Công đạo ở đâu? Ai cho ta lương thiện?!".

Y chớp mắt hoang mang ra mặt, chỉ tay vào Lý Nhan Lạc bóc mẽ: 

_"huynh bớt lừa người đi, gì mà thư sinh nho nhã, cả thành Nam An có ai dám đắc tội với một cao thủ chỉnh chết người như Lý đại hoa khôi đây. Công đạo, lương thiện huynh cần sao hả?".

Lý Nhan Lạc tức muốn nội thương, không chần chừ nhào tới kẹp cổ Tiêu Chiến vật xuống đe dọa:

_ "bây giờ dù có là hoàng hậu hay hoàng cung gì lão tử cũng mặc kệ, ta liều cái mạng già này với đệ".

Tô Hỷ chứng kiến một màn huynh đệ tương tàn hết sức ấu trĩ mà nhịn cười đỏ cả mặt, từng nghe chủ tử nhà mình nói qua về vị tri kỷ lâu năm này nhưng không ngờ người thật đã cực phẩm lại còn thú vị đến vậy. Nhưng thân là nô tài nhất đẳng phải có trách nhiệm bảo vệ chủ tử. Tô Hỷ bắt lấy cánh tay Lý Nhan Lạc nhẹ giọng can ngăn: 

_"Lý thị vệ ngài dừng tay lại đi không may làm hoàng hậu bị thương sẽ phiền phức đó".

Lý Nhan Lạc dừng mọi động tác cau mày hỏi lại Tô Hỷ: 

_"ngươi vừa gọi ta là gì?".

Tô Hỷ vô tư đáp lại: 

_"gọi là Lý thị vệ a!".

Đả  kích quá lớn, trong lòng như vừa có trận cuồng phong quét qua khiến khí huyết ngưng trệ, Lý Nhan Lạc hít một ngụm khí lạnh đanh giọng:

_ "chủ nào tớ nấy, không cho các ngươi một trận ta không phải Lý Nhan Lạc".

Ba người một đuổi hai chạy tiếng cười vang vọng cả tẩm điện Thiên Xuân Cung. Lập Ba vừa chạy vừa trêu tức Lý Nhan Lạc, vì không nhìn phía trước mà y đụng phải một người, khi mất thăng bằng sắp ngã lại được người đó ôm lấy eo giữ lại.Liễu Thư Lãnh giữ nguyên tư thế, giọng chiều chuộng nói với y: 

_"hoàng hậu cẩn thận".

Tô Hỷ cùng Lý Nhan Lạc vội vàng chạy tới đỡ lấy Lập Ba từ tay Liễu Thư Lãnh. Y hơi ngỡ ngàng với thái độ của Liễu Thư Lãnh, xong cũng nhanh chóng thu lại vẻ mặt của mình, ngữ điệu dè chừng:

_ "Thư phi sao lại rảnh rỗi đến tìm bổn cung, không phải lại định tặng bánh hoa mai đó chứ?!".

Liễu Thư Lãnh không hề khó chịu với lời nói của y, ngược lại ánh mắt còn trở nên ôn nhu lạ thường bảo Mạch Vũ dâng đồ lên, là một chiếc áo choàng bông.Liễu Thư Lãnh cầm áo choàng lên nói: 

Nam hậu vô lại ( chuyển ver )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ