Gemini lần nữa đi vào tiềm thức, nơi cất giữ ký ức của bản thân. Anh đi đến khu vui chơi vừa nãy, thấy mình hồi nhỏ đang bị ăn hiếp. Anh cố gắng chạm vào để giúp nhưng không thể.
Một thân hình nhỏ bé khác đá xuyên qua người anh rồi đánh các tên côn đồ kia.
"Chúng này dám ăn hiếp cậu ấy lần nữa, tao sẽ đập chúng mày gãy xương đó." Cậu bé hống hách nhìn đám người kia.
Các tên "hổ báo" kia vội chạy đi, có tên còn rớt cả dép.
Bạn nhỏ quay lại nhìn cậu bạn đang khóc nhè.
"Nào đứng lên đi."
Cậu bé vẫn ngồi khóc ở bãi cát, cậu ấy bất lực ngồi xuống cùng cậu.
"Nè, tôi Fourth nè chung lớp với cậu đó."
"Hức...tớ biết!"
Fourth thở dài "Thôi nín đi, có tôi bảo vệ cậu rồi."
Gemini khóc lớn rồi ôm lấy Fourth "Fourth...hức."
Hai người cứ ôm nhau đến khi Gemini ngừng khóc.
"Cậu...hức...đừng đánh nhau nữa nhé!" Gemini xoa vô lưng Fourth.
Xem xong đầu Gemini lại đau nhức đến điên dại. Anh liên tục thấy mọi ký ức đang ùa về. Rất lâu...như được sống lại lần nữa.
Từng cánh cửa ký ức mở ra, Gemini nhìn bản thân bất giác trái tim lại đập liên hồi.
"Không lẽ..."
Phải rồi, ký ức trở về. Gemini vẫn còn yêu Fourth chứ. Giờ anh và Norawit như hoá thành một. Anh đã trở về con đường như trước - con đường yêu thầm Fourth.
Đến cánh cửa cuối cùng, Gemini đã biết Fourth quan trọng thế nào rồi. Tay run run mở cánh cửa ra.
Anh thấy bản thân đang nằm trên giường bệnh, chi chít vết thương.
Fourth bước vào căn phòng đầy mùi cồn y tế. Đến gần nơi Gemini đang nằm, nước mắt em cũng lăn dài.
"Ge-Gem..."
Em chạm nhẹ vào tay của Gemini "Gem...tỉnh dậy đi mà. Tao...sợ mất mày lắm Gem."
Khoé mi anh trên giường bệnh cũng óng ánh một giọt nước mắt, như bạn đang nghe thấy lời em nói.
Thì ra Gemini lúc ấy vẫn còn chưa mất ký ức mà chỉ là không thể tỉnh lại.
"Gem! Tao biết mày thích tao thật mà đúng không? Tao cũng thích mày mà, tỉnh dậy đi Gem. Tao biết tao sai khi không thừa nhận tình cảm với mày nhưng tao cũng sợ mày nói giỡn. Tương lai của mày còn mà, mày phải cõng tao đi tiếp chứ Gem...Tao yêu mày, rất yêu mày Gem." Fourth nức nở nói.
Nghe đến đây, Gemini cũng đã bật khóc. Đứng cạnh Fourth, nhìn đôi mắt của bạn.
"Tại...sao ta yêu nhau. Nhưng không thừa nhận tình cảm vậy? Gem...tao yêu mày, tao rất yêu mày." Những giọt nước mắt rơi xuống nơi bàn tay của Gemini đang nằm trên giường bệnh.
![](https://img.wattpad.com/cover/359973828-288-k97209.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[GeminiFourth] Cưng chiều
Fanfiction"Nụ cười của bạn ấy là thứ quý giá nhất. Con có nhiệm vụ bảo vệ nụ cười ấy...bằng mọi giá!"