12

806 60 39
                                    

Hôm nay nhà tôi sửa một phòng trống trong nhà để làm phòng mới cho chị Sun Hee nên hơi ồn. Thế là tôi dắt chị Sun Hee sang nhà ba anh em họ Choi chơi. Anh Yeonjun vừa thấy chị Sun Hee là xách chị chở đi hẹn hò liền. Beomgyu thì đã đi chơi với bạn từ ban sáng. Tôi bị bỏ lại một mình nên đi tìm anh Soobin chơi cho đỡ sầu. Ba mẹ anh bảo anh ở trong phòng nên tôi đi lên lầu gõ cửa phòng anh. Gõ mấy lần mà chẳng thấy ai ra mở cửa. Lạ vậy? Tôi gõ thêm vài cái thì anh ra mở cửa một cách rất hùng hổ, quạo quọ bảo:

- Đã bảo là em không đi chơi đâu, đang chơi game mà đừng có làm phiền nữa!!

Thấy người trước mặt không phải là anh Yeonjun mà là tôi thì mặt anh Soobin từ nhăn lại giãn ra rồi nở một nụ cười. Tôi bảo:

- Anh đang bận game hả, vậy thôi em v-

Chưa nói xong anh đã kéo tôi vào phòng, đóng cửa lại, kéo tôi lại chỗ anh ngồi chơi game nãy giờ. Có mỗi một cái ghế chơi game nên anh ôm tôi ngồi lên đùi anh luôn. Tôi hỏi:

- Không chơi game nữa à?

- Không, thích em hơn.

Anh ôm ngang eo tôi rồi còn đặt cằm lên vai tôi, anh cúi xuống hôn lên vai tôi. Hôm nay tôi mặc áo hai dây nên môi anh mềm mềm chạm vào da tôi khiến tôi thấy nơi đó như nóng rực lên. Anh hôn từ đó dần dần sang cổ rồi lên má. Tôi thấy mình đang dần trở nên nhạy cảm hơn nên liền lên tiếng:

- Ưm..anh chơi game tiếp đi được không?

- Sao thế?

Tôi xoay người bảo:

- Em muốn xem anh chơi game..

Soobin dừng lại. Bọn tôi đang ngồi ở tư thế anh ôm tôi từ phía sau và tôi ngồi lên đùi của anh. Anh không buông tôi ra mà cứ giữ tư thế đó mà bắt đầu chơi game. Tôi nhìn màn hình mà thấy mọi thứ diễn ra thoăn thoắt chẳng kịp nhìn ra đâu là phe địch đâu là phe ta nữa. Anh vừa chơi vừa bảo:

- Nếu anh thắng ván này thì em hôn anh nhé.

Tôi đỏ mặt nhưng cũng không từ chối. Tôi thấy ngón tay anh gõ phía và bấm chuột hình như nhanh hơn thì phải. Lúc kết thúc trận, anh buông chuột máy tính ra ôm chặt lấy eo tôi bảo:

- Anh thắng rồi.

Tim tôi đập thình thịch. Tôi xoay hẳn người sang đối diện người anh, tôi ôm anh, anh cũng ôm tôi vào lòng. Anh xoa xoa đầu tôi bảo:

- Ôm không được tính nhé.

Tôi nhổm người dậy khỏi người anh. Vì đang ngồi trên ghế, tôi lại còn ngồi trên người anh nên góc nhìn của tôi có cao hơn anh một chút xíu. Tôi lấy hết can đảm quàng tay qua cổ anh, đưa môi hôn anh một cái nhẹ như chuồn chuồn lướt trên mặt nước. Anh có vẻ chưa hài lòng nên bảo:

- Cái đó không gọi là hôn.

Tôi đỏ mặt.

- Anh đừng có xạo xự, cái đó không là hôn thì là gì??

Anh cười cười bảo:

- Cái đó chỉ là thơm nhẹ thui.

- Thế như nào mới được gọi là hôn?

Tôi thấy ánh mắt anh lạ lắm. Anh nhìn tôi một lúc rồi ghé sát tai tôi thì thầm "Dùng lưỡi của em ấy". Tôi toang bỏ trốn thì anh đã nhanh chóng ôm eo tôi giữ chặt lại tôi trên người anh. Tôi bối rối bảo:

[SOOBIN] NOT CINDERELLANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ