- Alpha.
Jeong Jihoon dựa người vào thành cửa, tay đan chéo vào nhau để dưới ngực, đuôi mắt hắn đanh lại nhìn về phía người đang nằm ngủ ngon lành trên giường.
- Kiểm soát pheromone một tí. Tao đoán là mày không muốn dọa em ấy sợ tới bỏ chạy luôn phải không?
Một cô gái khoác áo blouse trắng, tóc búi cao, đẩy nhẹ gọng kính nói với hắn mặc dù cô còn không thèm quay lại nhìn.
- Khỏi phải đoán. Vì chính xác nó là vậy.
Hắn trả lời mà mà ánh mắt chẳng hướng về phía người đặt câu hỏi.
Không thèm đoái hoài đến việc hắn đang đi lại gần, cô thanh thản thu xếp đồ nghề vào chiếc balo quen thuộc.
- À, quên mất. Em ấy vừa phân hóa thôi. Mặc dù là alpha nhưng vì phân hóa trễ nên em ấy sẽ có sức khỏe yếu hơn. Bù lại, thằng bé có vẻ khá thông minh đấy. Người vừa đẹp vừa giỏi, giữ cho kĩ đi.
- Khỏi phải lo, tao biết mình nên làm gì.
- Bao giờ mày định nói chuyện đó?
Đôi bàn tay đang mân mê đôi gò má em của Jihoon chững lại, hắn liếc mắt nhìn cô gái đang đi ra gần cửa.
- Chuyện gì?
- Tao nói trước cho mày biết, một khi mày đã lâm trận, chọn loại cho tốt vào. Tỉ lệ làm bụng con người ta to lên của mày là 100% đó!
Hắn thẳng người lại, tay đút vào túi quần, ngã ngớn đối chọi với vị bác sĩ trước mặt.
- Mày thấy 28 năm nay, có khi nào tao chơi mà để lại dấu chưa?
- Chưa lần nào. Nhưng bà mày chắc chắn, lần này mày không chơi nên tuyệt nhiên, nó sẽ để lại nguyên cái hiện trường chứ dấu vết gì tầm này nữa.
Jeong Jihoon không đáp lại, chỉ đen mặt nhìn về cô gái ấy. Mãi vài phút sau hắn mới nói một câu lấy lệ.
- Xin lỗi vì làm phiền mày lúc đêm như này, Ching.
- Cũng không có gì đâu. Mà tao nói rồi đó, ráng nhịn đi, dù gì cũng là enigma, chẳng lẽ nhịn không nổi?
- Lỡ không nổi thật thì sao?
-.....Bố lạy mày, con họ chưa đủ tuổi!
Không khí trong phòng như được lọc sạch, nó không còn ảm đạm như ban nãy mà thay vào đó là thức hương thơm ngọt ngào nhẹ nhàng. Cả hai chắc cũng đoán được hương thơm ấy tỏa ra từ đâu nên Ching đành quay thẳng ra cửa đi về, không quên châm chọc một câu.
- Hay mày cứ vậy mà làm, tao thích cà phê sữa lắm!
Tiễn "vong" xong xuôi, hắn quay lại giường, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống vuốt tóc em.
Cuộc đời Jeong Jihoon từ nhỏ đến giờ có 2 bí mật.
Bí mật thứ nhất là khi hắn biết mình là một enigma.
Enigma duy nhất của thời đại này.
Sự xuất hiên của enigma là sự xuất hiên khó đoán nhất. Họ như phương trình có 2 nghiệm, hoặc là hưng thịnh, hoặc là suy vong. Trong tương lai không xa, số phận thế giới chỉ nhỏ bé bằng lòng bàn tay của một enigma. Đó là lí do hắn giấu chuyện này, vì chính hắn cũng không chắc sau này bản thân có làm ra chuyện gì đồi bại không nữa.
![](https://img.wattpad.com/cover/360409939-288-k181937.jpg)