CHƯƠNG 28: GIA ĐÌNH HẠNH PHÚC

500 35 1
                                    

- Hoàng hậu, người xem hoa mai này có đẹp không? - Nhược Y nhanh nhảu chạy tới đưa cành hoa cho y rồi cười vui vẻ.

- Ừ, cắm vào bình đi. - Kim Kiến Thành hài lòng gật đầu.

Nhược Y lấy một bình sứ, cẩn thận cắm vào rồi nói:

- Hoàng cung này thật yên bình. Đã hơn bốn năm rồi, nô tài hy vọng nó sẽ mãi mãi yên bình như vậy.

Kim Kiến Thành gật gù. Phải, đã ngần ấy năm trời, kể từ cái ngày quý phi rời đi, mới đó đã bốn năm, bọn trẻ cũng đã lớn, tinh nghịch chạy nhảy khắp hoàng cung.

- Cũng may ngươi và Đường Liên không xuất cung, nếu không bổn cung nhất định sẽ rất buồn.

Nhược Y nghe vậy liền ngồi xuống dưới chân y, nhẹ nhàng áp vào chân y, giọng điệu rất đỗi ấm áp.

- Nô tài không cha không mẹ, chỉ có hoàng hậu là chỗ dựa, nay hoàng thượng cũng đã tác hợp cho nô tài và Đường Liên, trong cung vốn nhàn hạ, nô tài muốn ở bên cạnh chăm sóc hoàng hậu tới già.

Đột nhiên bên ngoài có tiếng lạch bạch, bước đi của trẻ con. Kim Kiến Thành không tự chỉ nhoẻn miệng cười.

Đúng như dự đoán, một công chúa nhỏ chạy lon ton vào trong, hai mắt tròn xoe, chín phần đều giống vị hoàng thượng kia như đúc.

- Thỉnh an...phụ hoàng.

- Ngọc Vân, con đến đây. Đại ca của con đâu? - Y ôm đứa nhỏ này vào lòng cưng chiều hôn lên má nó một cái rõ kêu. Buổi sáng chẳng phải hai đứa đều đòi chạy đến chỗ Bách Bác chơi hay sao? Sao bây giờ chỉ còn mỗi Ngọc Vân? Vĩnh Minh đâu?

Con bé xụ mặt xuống tỏ vẻ không vui, cánh môi chu lên bất mãn:

- Đại ca cứ bám lấy hoàng a mã học viết chữ. Nhi thần thấy thật buồn chán nên chạy về đây.

Y lắc đầu, con bé này ngoại hình giống hắn, nhưng tính cách lại không giống hắn một chút nào. Nó suốt ngày cùng đám cung nữ chơi đùa, rồi cùng bọn tiểu thái giám tụ nhau chạy nhảy, náo loạn cả hậu cung lẫn đại điện.

Y xoa đầu con bé.

- Con không thích học viết chữ à? Con không thấy hoàng a mã con rất giỏi sao?

Con bé lập tức lắc đầu nguầy nguậy, chau mày nhăn nhó:

- Không, nhi thần không thích giống hoàng a mã. Làm vua có gì vui đâu, cứ phải thiết triều, viết chữ, xem tấu chương. Đã vậy suốt ngày còn bị phụ hoàng mắng.

Trời đất, Nhược Y bên cạnh cũng chỉ biết nén cười.

Kim Kiến Thành đưa ngón tay lên miệng con bé.

- Suỵt, hoàng a mã con nghe thấy sẽ giận, thôi được, phụ hoàng nói Nhược Y và Đường Liên huynh đưa con đi thả diều được không?

- Công chúa. Đi nào.

- A, hoàng hậu, thuốc an thai nô tài đã nấu xong, nương nương dùng cho nóng. - Nhược Y trước khi đi còn không quên căn dặn.

- Bổn cung biết rồi.

Y xoa xoa cái bụng chưa nhô ra của mình. Lần trước hạ sinh cặp long phụng đó, thiếu điều đã lấy đi nửa cái mạng của y, làm Bách Bác lo lắng sốt vó mấy tháng trời, ngày nào cũng sai thái y túc trực bên cạnh.

{CHUYỂN VER} [BIBLEBUILD] HOÀNG HẬU GIÁ ĐÁONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ