Do mùa màng thất thu mà người dân chỉ ở trong nhà vì họ sợ họ lao động nhiều sẽ nhanh đói và sẽ tiêu hao hết số lương thực để dành. Bởi thế mà cả đám đi một vòng làng cũng chẳng thấy ai để hỏi chuyện.
"A" Đang lúc quan sát xung quanh Nakrot không để ý tông phải ai đó trên đường.
"Tôi xin lỗi,cháu có sao không?" Nếu không phải bên cạnh cô ấy có đứa nhỏ và quần áo cô ấy có chút kì lạ thì cả đám đã mém không nhận ra cô ấy chính là trưởng làng sau này.
"A.."Nakrot vẫn chưa thoát khỏi cơn sốc nhẹ nhàng nắm nay cô ấy và được kéo lên"Cô ơi cho cháu hỏi,có phải cô định làm phép giúp làng mình hết đói không ạ?"
"Nhìn đồ đoán thì các cháu là người ngoại quốc đến du lịch hả? Có muốn ta dẫn đi tham quan địa điểm đặc biệt của làng không?"
Nhìn cô ta cười kì lạ cả bọn bỗng nhớ tới con suối bị xác người chặn đứt,không khỏi rùng mình.
"Này,cô Lộ lại định làm trò đó hả?,cháu đã bảo làng ta đừng làm trò thất đức đó và tu tâm dưỡng tính mà" không biết từ đâu có thanh niên bận áo dài xanh đen,tay cầm sách,cử chỉ nho nhã nhưng không giấu được hàng chân mày đang nheo lại vì khó chịu.
"Đợi đến đó thì bao giờ,hay là cháu đồng ý cách ta đi"
"Chịu cô Lộ luôn đó,cháu dẫn đám bạn này đi đây tránh cô nổi ý xấu"
"Hừ,chỉ giỏi ra vẻ...nếu không phải sinh ra ở vạch đích..ta cũng cóc thèm vào"
Dù cả đám đã đi xa nhưng vẫn nghe loáng thoáng câu được câu mất từ miệng bà cô kì lạ cũng như bà trưởng làng sau này. Rốt cuộc cũng không hiểu bà ta đang cố làm gì nữa.Đi một hồi họ cũng đến nhà anh thanh niên,một ngôi nhà đơn giản với cửa hướng ra hồ sen và bên nhà là bàn trà nhỏ.
"Nhà tôi không mây giàu có mong mọi người không chê"
"Cảm ơn anh nhé,không có anh chúng em không biết làm sao hết. À mà chưa giới thiệu,em là Lưu Minh(Nongu),người tóc hơi dài kia là Minh Triết (Clark),người tóc hồng là Trân Nguyên (Engel),người to con là Lý Hải( Rid )kế bên cậu ấy là Triệu Lẫm (Chuyng) ,còn lại là Vũ Tần Khang(Nakrot)"*
*Ở đoạn này các nhân vật xưng tên thật ngoài đời của mình hoặc có thể tên giả vì đây là về quá khứ không thể xưng tên game được.
"À chào các em nha anh tên là Cao Thiên Minh,năm nay anh muốn thi đậu trạng nguyên,hơi khó nhưng anh không muốn phụ lòng cha và người giúp đỡ anh học hành được"
Cao Thiên Minh vừa dứt lời cả đám đều sững sốt bởi vì người duy nhất trong làng có cơ hội đậu trạng nguyên chính là người con trai xấu số của ông bác kể chuyện nói đến. Và cũng là mấu chốt biến mất bí ấn nhất.
"A chết rồi mới đây mà đã đến giờ anh hẹn bạn rồi,các em có muốn đi chung không?"
"A nếu được thì tốt ạ" Nongu lên tiếng định từ chối thì Engel nhanh chóng chặn miệng cậu lại rồi lên tiếng đồng ý.
"Yên tâm đi cô ấy rất tốt"
Thế là họ cùng nhau đến điểm hẹn,vừa đi họ vừa trò chuyện với nhau,quả thật Cao Thiên Minh là một người tài giỏi,không chỉ biết tạo tìm vui trong câu chuyện mà anh còn có vốn kiến thức uyên thâm,những điều mà có lẽ cả đời họ chưa từng nghe thấy,mà tất cả các điều ấy anh đều tự nghiên cứu ra. Đên khi anh ấy kể xong câu chuyện thì họ cũng đên điểm hẹn,làn gió thôi qua cánh hoa nhẹ nhàng rơi lên mái tóc người con gái,cô nhẹ nhàng ngước nhìn cây hoa rồi nở nụ cười,đẹp thật đó,thiếu nữ áo dài trắng,tóc dài xõa ngang lưng ngoài ra cô ấy còn búi một củ tỏi nhỏ và cố định nó bằng một cây trâm,chính là cây mà bọn họ dùng để quay về quá khứ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hành trình vô tận
Non-FictionLiệu con người là kẻ đang ăn cháo đá bát khi mà tự tay phá hủy chính môi trường nuôi sống mình? Vào kỷ Nghi Hà loài người dần thích nghi với cuộc sống đầy đủ tiện nghi, những máy móc thiết bị thực tế ảo ngày càng tân tiến,các loại hình thức giải tr...