Chứng bệnh nghiện thân mật.

2.5K 259 39
                                    

(*) Warning: yếu tố tình dục.

...

"Làm người một nhà với tôi nha?"

Bảy năm để đổi lấy câu nói này từ miệng Diệp Lâm Anh, Trang Pháp vỡ òa hạnh phúc. Khóe mi chưa kịp khô liền mau chóng giàn giụa nước mắt. Niềm hi vọng mỏng manh chỉ chực chờ vỡ vụn nay có thể vì lời người đắp xây mà thêm kiên cố, vững vàng.

Trang vốn dĩ không cần lãng mạn xa hoa, càng không cần cả thế giới phải ngưỡng mộ chúc mừng. Bấy nhiêu thôi. Trang, Diệp Anh, tồn tại, yêu nhau, trời cao chứng giám.

Diệp Anh siết chặt cái ôm, vỗ về khi em gục đầu lên vai mình nức nở.

Được yêu thương một ai đó thật lòng thì ra là loại cảm giác như vậy. Chắc hẳn thanh âm mang tần số đẹp đẽ nhất đời người cũng chỉ vừa vặn gói ghém trong một tiếng yêu?

Nhiều lúc Diệp Anh cũng sợ rằng mình sẽ tiếp tục lạc lối giữa ái tình, sợ nó trói buộc cô vào lời hứa hẹn, sự chia ly cùng nỗi đau hằn sâu năm tháng.

Sợ cái vòng lặp mục ruỗng ấy bám riết cuộc đời cô mãi.

Ngày gặp Trang tại chương trình, nhất thời Diệp Anh cứ ngỡ hai người đã xa nhau hàng thập kỷ. Cô vui mừng chạy đến bên Trang, rồi bẽ bàng nhận ra khoảng cách giữa cô và Trang to lớn dường nào. Giống như em ở đấy, đặt một song chắn bao quanh, ngăn cô tiếp cận. Để lắm nỗi mến thương phải lùi bước, chơi vơi...

Nhưng những chuyện đã từng hãy mặc nhiên để nó trở thành quá khứ. Diệp Anh vẫn tin tưởng và đánh cược vào số phận, rằng chính số phận đưa em quay về, an bài vào hiện tại lẫn tương lai của cô.

...

Nắng ban mai len qua rèm cửa, khẽ khàng đáp lên gương mặt xinh đẹp, đánh thức Diệp Anh vẫn đang vùi mình lười biếng.

Cô quơ quàng tìm kiếm bóng dáng người yêu, phát hiện Trang không nằm bên cạnh nữa, Diệp Anh giật mình bật dậy, phóng xuống giường, chạy ra khỏi phòng. Như thể em thật sự sẽ biến mất trong tíc tắc.

Cô nhất thời quên đây là nhà Trang, nếu lỡ có đi thì người đi là cô chứ chẳng đến lượt em.

Trông thấy Trang lui cui dưới bếp, Diệp Anh mới thở phào nhẹ nhõm. Cô đứng tựa lên bờ tường, chăm chú chiêm ngưỡng dáng vẻ tỉ mẫn của Trang.

Những điều vừa trải qua hệt một giấc mơ, đẹp đến độ nếu là mơ, cô nghĩ mình sẽ không thức giấc.

Diệp Anh bước tới, vòng tay ôm lấy em từ phía sau. Cưng chiều hít đầy buồng phổi hương thơm nhàn nhạt, thoang thoảng mùi kẹo mút nơi làn tóc.

"Cún ngủ ngon chứ?" - Trang vui vẻ nắm lấy bàn tay Diệp Anh.

"Chưa bao giờ ngủ ngon như vậy cả."

"Ăn sáng rồi hẳn về." - Trang bày thức ăn ra đĩa. Trứng ốp la kèm sandwich, được em cắt thành hình trái tim rất dễ thương.

"Không cho người ta ở đây luôn à?" - Diệp Anh giở thói chọc ghẹo.

"Còn Boorin thì sao?"

"Tôi đưa con qua sống cùng em."

Trang bật cười, kéo cô lại bàn ngồi. Hai người vui vẻ dùng bữa. Bầu không khí ngập tràn mật ngọt. Đáy mắt Diệp Anh ánh lên tia rạng rỡ, như chứa cả khoảng trời lấp lánh bên trong.

| Diệp Lâm Anh x Trang Pháp | Shh... OPIUMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ