Chương 14

587 42 7
                                    

Tiêu Chiến bước ra khỏi thùng tắm, nghe đạo diễn phân tích nội tâm nhân vật: "Lúc này hai người đang thầm mến lẫn nhau, củi khô lửa bốc khó kìm lòng nổi. Mặc dù biết đối phương cũng có tình cảm đặc biệt với mình nhưng lại không dám chắc liệu tình cảm của đối phương dành cho mình có phải là tình yêu hay không..."

Tiêu Chiến có thể hiểu được cảm giác lúc này của Ngụy Vô Tiện. Vô cùng bối rối, rất rất muốn biết Lam Vong Cơ đang nghĩ gì... Nhưng lại sợ đáp án không phải là câu trả lời mà hắn kỳ vọng. Chỉ là một câu hỏi hết sức đơn giản nhưng lại chần chừ không dám mở miệng, cố gắng viện cớ cho chính mình. Nên khi đối mặt với Lam Vong Cơ trong trạng thái như vậy, hắn không nhịn được mà muốn trêu chọc.

Nhìn thấy phản ứng của Lam Vong Cơ sau khi bị trêu chọc, trong lòng Ngụy Vô Tiện gần như đã có đáp án. Nếu không thì sao một người chính trực và khắc chế như Lam Vong Cơ lại có thể làm ra những hành động thân mật đến vậy cùng hắn, hẳn không thể coi là tình bạn đơn thuần được... Ít nhất trước khi Lam Vong Cơ đẩy hắn ra, hắn cũng trộm vui vẻ trong lòng.

Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác ỉu xìu như củi khô ngâm nước, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Bấm máy quay cảnh tiếp theo, Tiêu Chiến múc một gáo nước dội lên đầu Vương Nhất Bác, dòng nước xuôi theo trán chảy xuống sống mũi cậu. Mắt Vương Nhất Bác mở to, nhìn anh chằm chằm không chớp mắt.

Tiêu Chiến theo thói quen lại muốn khen ngợi kỹ năng diễn xuất của Vương Nhất Bác. Đôi mắt mông lung như bị bao phủ bởi một tầng sương mù mỏng, vẻ mặt mơ màng say xỉn, diễn xuất rất chân thực...Trong một khoảnh khắc, dường như có điều gì đó chợt lóe lên trong đầu Tiêu Chiến, nhưng anh không có thời gian để nghĩ nhiều.

Ân cần giúp cậu tắm rửa, Tiêu Chiến không kiềm được bị thu hút bởi ánh mắt của Vương Nhất Bác... Ánh mắt thẳng thừng nóng rực, như hai chiếc móc câu nhỏ khiến lòng người ngứa ngáy.

Kỹ năng diễn xuất của Tiêu Chiến chưa đạt được đến trình độ hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi bạn diễn, diễn xuất của anh vẫn phụ thuộc rất nhiều vào biểu hiện của đối phương.

Bây giờ đối mặt với ánh mắt của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến đã có thể dễ dàng nhập vai. Trái tim bị dẫn dắt, bình bịch đập loạn trong lồng ngực.

Tiêu Chiến dịu giọng nói: "Nhắm mắt lại." Vương Nhất Bác vẫn chăm chú nhìn anh.

Tình tiết tiếp theo là khi Ngụy Vô Tiện muốn giúp y nhắm mắt, Lam Vong Cơ liền nghịch ngợm vục mặt vào trong nước, chỉ để lộ ra nửa mặt trên, ùng ục thổi bong bóng. Tiêu Chiến thấy cảnh này là giống với tính cách của Vương Nhất Bác nhất, tâm trạng bỗng dưng lại vui vẻ, cười cười chọc vào mặt cậu: "Nhị ca ca, mấy tuổi rồi?"

Vương Nhất Bác nổi lên khỏi mặt nước, đôi môi đầy đặn dính nước nhìn như thạch trái cây. Vương Nhất Bác ướt nước đẹp trai đến bùng nổ, giống như đóa mẫu đơn trắng trong cơn mưa, như nhành hoa dưới mây mù*.

*Tiếng Trung là 云深: phiên âm là Vân Thâm

Tiêu Chiến vừa lau mặt cho cậu vừa trầm trồ tán thưởng, sau đó lau dọc theo bả vai xuống đến ngực. Vương Nhất Bác tuy thấp hơn anh vài cm nhưng tỷ lệ cơ thể lại rất đẹp, vai rộng eo hẹp, tay chân cũng to hơn anh. Da còn cực kỳ trắng, trắng cứ như trứng gà bóc. Toàn thân cậu tinh xảo và đẹp đẽ như thể bản phác thảo vẽ mô phỏng một tác phẩm nghệ thuật.

Nếu Bác Quân Nhất Tiêu quay Lư HươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ