Chương 15

668 44 5
                                    

Mặt Tiêu Chiến vẫn nóng bừng. Lúc quay phim có thể thoải mái tùy ý là một chuyện, nhưng giờ đang nghỉ ngơi. Mặc dù đạo diễn và nhân viên công tác xung quanh đều vô cùng chuyên nghiệp, nhưng có nhiều cặp mắt đang nhìn như vậy anh cũng thấy hơi xấu hổ. Thế là anh nhỏ giọng thì thầm với Vương Nhất Bác: "Em nhìn đi..."

Vương Nhất Bác siết chặt tay Tiêu Chiến đến mức các khớp xương trắng bệch, yết hầu cuộn vài vòng rồi mới chịu buông Tiêu Chiến ra. Như là sợ bản thân không kiềm chế được mà ôm anh lại, cậu hơi cau mày, khẽ đẩy anh ra.

Tiêu Chiến bước ra khỏi thùng tắm, nhân viên công tác nhanh chóng choàng áo cho anh. Vương Nhất Bác vẫn ngâm mình trong nước, lúc quay phim nước trong thùng tràn ra rất nhiều, sau khi Tiêu Chiến bước ra ngoài nước đã vơi hơn phân nửa. Tiêu Chiến liền xách hai xô nước ở bên cạnh đổ vào thùng cho cậu, lòng bàn tay vỗ nhẹ vào mặt nước hỏi: "Thầy Vương, đã thấy dễ chịu hơn chưa?"

Vương Nhất Bác cương đến khó chịu, im lặng chìm xuống nước.

Tiêu Chiến đi qua xem cảnh quay trên máy giám sát của đạo diễn. Dù biết cảnh mình vừa quay rất nóng mắt nhưng tận mắt nhìn thấy thì lại là chuyện khác. Nhìn trong màn hình, cử chỉ và giọng điệu khi anh nói chuyện thật sự... quá khêu gợi và dâm đãng. Cực kỳ cay mắt, không dám nhìn thẳng.

Trong lòng vô cùng vô cùng vô cùng xấu hổ...

Đạo diễn khá hài lòng, nhắc nhở Vương Nhất Bác đang trốn trong thùng tắm: "Cảnh này rất khá đấy Nhất Bác, cứ giữ nguyên trạng thái như vậy đến cảnh tiếp theo nhé."

"......Khụ khụ." Vương Nhất Bác nổi lên mặt nước, bị sặc nước ho khù khụ.

Đạo diễn đã cho Vương Nhất Bác đủ thời gian để điều chỉnh, cuối cùng cậu cũng có thể ra khỏi thùng tắm để bắt đầu quay cảnh tiếp theo. Là một cảnh thân mật hiếm hoi ở trên giường.

Đang trong thời gian chuyển cảnh, cả hai đều mặc quần áo, đạo diễn và phó đạo diễn làm mẫu các tư thế trên giường trước một lần, sau đó bảo Tiêu Chiến đứng vào vị trí của phó đạo diễn. Tiêu Chiến vén hai lọn tóc ướt trên trán ra sau tai, ngoan ngoãn đi qua đó đứng.

Đạo diễn liếc nhìn Vương Nhất Bác: "Có muốn tôi làm mẫu cho cậu xem không..." Vừa nói ông vừa tiến lên một bước, ra hiệu muốn vươn về phía bả vai Tiêu Chiến.

"Không không không!" mắt Vương Nhất Bác lập tức mở to, "Đạo diễn, cháu nhìn rõ rồi, cháu sẽ làm, cháu sẽ làm."

"Muộn... thôi được rồi, vậy cậu lên đi."

Vương Nhất Bác bắt chước động tác vừa rồi của đạo diễn, một tay giữ vai Tiêu Chiến, một tay giữ gáy anh, dán sát vào người anh, loạng choạng đẩy anh ngã xuống giường. Đạo diễn hô "Dừng", "Tạm ổn rồi, lúc quay chỉ cần dùng nhiều lực hơn nữa là được... Đừng lo Tiêu Chiến ngã bị đau, ngã cũng không hỏng được, dùng lực hơn chút".

Vương Nhất Bác đè trên người Tiêu Chiến không đứng dậy, khóe miệng vương ý cười, hỏi đạo diễn: "Đạo diễn, không cần quay lại cảnh hôn sao ạ?"

''......'' Tiêu Chiến nhe ​​răng, vỗ mạnh vào cánh tay Vương Nhất Bác.

Đạo diễn đang cúi đầu xem kịch bản bỗng mỉm cười nhìn Vương Nhất Bác: "Chỉ là cảnh hôn nhau giữa hai người... còn cần tôi phải dạy?"

Nếu Bác Quân Nhất Tiêu quay Lư HươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ