Chương 16

452 31 4
                                    

Thần tượng yêu nhau có rất nhiều, miễn là không để bị chụp ảnh lại. Dù sao cũng là người trẻ tuổi dồi dào tình cảm, càng ngăn cấm lại càng phản tác dụng. Về phần xu hướng tính dục... Ban đầu quản lý cũng không nghĩ là Vương Nhất Bác thích con trai. Nhưng xét lại mỗi khi được hỏi về mẫu người lý tưởng, Vương Nhất Bác đều nói mỗi lúc một kiểu, chỉ có mấy câu đầu là nói thật: tính cách đáng yêu, lớn tuổi hơn, gầy... mà Tiêu Chiến đều khớp với những tiêu chuẩn đó. Không thể nào chỉ là trùng hợp được.

Vả lại ánh mắt của Vương Nhất Bác quá lộ liễu, dường như lúc nào cũng bám dính trên người Tiêu Chiến... Cô sợ nếu như không giữ lại chắc thằng nhóc này sẽ lao vào anh mất.

Còn về Tiêu Chiến, anh quả thực vô cùng ưu tú, người đã từng tiếp xúc với anh hẳn là không ai là không có thiện cảm. Nụ cười chân thành rạng rỡ, toát ra khí chất con nhà gia giáo. Dịu dàng mà quyết đoán, thực tế nhưng cũng không thiếu phần lãng mạn... Là một chàng trai trưởng thành, chững chạc nhưng lại mang hơi thở thanh xuân như cậu trai mới lớn. Ở cùng một chỗ với Vương Nhất Bác là suốt ngày ầm ĩ cãi nhau, hoàn toàn không giống với hình tượng khi ở trước mặt người khác.

Hai chàng trai khác nhau về tuổi tác và kinh nghiệm sống, vậy mà ở chung lại vô cùng hòa hợp. Mới vừa biết nhau không bao lâu, Vương Nhất Bác đã có thể mặt không cảm xúc ăn lại đồ ăn thừa của Tiêu Chiến... một người tự nhiên đưa, một người quen tay nhận.

Cô còn có thể nói gì được nữa đây.

Sau khi quay xong trở về khách sạn, quản lý thấy Vương Nhất Bác theo thói quen đi theo Tiêu Chiến lên xe bảo mẫu. Cô vội vàng kéo cậu lại, bảo tài xế cao gầy bên mình mở cửa xe rồi đẩy Vương Nhất Bác vào trong.

Trong xe, quản lý cân nhắc một hồi mới hỏi: "...Tiêu Chiến đồng ý rồi?"

Vương Nhất Bác đang chơi điện thoại, nhỏ giọng đáp: "Vẫn chưa.'' Có điều... cậu xoay điện thoại mấy vòng rồi tùy ý đặt xuống đùi, hai tay gối sau đầu, ngồi ở tư thế thoải mái nhất: "Chị Văn, chị cũng biết mà, từ trước đến giờ em rất có thiên phú trong những việc mình đã chọn. Em nghĩ... thích Tiêu Chiến cũng vậy. "

Nội tâm Vương Nhất Bác có sự trưởng thành trái ngược với tuổi tác và ngoại hình của cậu, cậu vừa có sự nhiệt huyết đam mê của người trẻ tuổi vừa có cả sự kiên định chính chắn của một người trưởng thành. Làm việc ngay thẳng chính trực, hiểu rõ bản thân mình muốn gì, cũng biết rõ phải làm cách nào để có thể đạt được nó.

Cậu đã thích gì thì phải có cho bằng được, bao gồm cả Tiêu Chiến.

...

Tiêu Chiến yên lặng ngồi trong xe, bên cạnh không có Vương Nhất Bác, cũng không có ai quấy rầy nhưng anh lại cảm thấy không quen.

Thấy hơi khát nước, anh cầm cốc lên định uống trà, mở nắp ra lại nghĩ đến Vương Nhất Bác. Bạn nhỏ Vương Nhất Bác là mỹ nam hệ tuyệt thực, bình thường chẳng những ăn ít mà đến cả nước cậu cũng không uống nhiều, ấy vậy mà lại rất thích uống trà xanh của anh. Nghĩ đến đây Tiêu Chiến bất giác cong môi cười.

Buổi tối, Vương Nhất Bác lại đến ''cốc cốc cốc'' gõ cửa phòng Tiêu Chiến. Tiêu Chiến ra mở cửa, nhưng lần này anh không cho Vương Nhất Bác vào mà đặt tay lên khung cửa ngăn cậu: "Vương Nhất Bác, em không có phòng riêng à?"

Nếu Bác Quân Nhất Tiêu quay Lư HươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ