Chương 23
Nhưng lời nói ra giống như bát nước hắt đi, bây giờ thu hồi đã quá muộn.
Sư Giá nhìn Tang Thúc vẻ mặt bình thường, nhưng đôi mắt nhìn nàng lại mang theo hưng phấn, cơ thể phản ứng nhanh hơn não, đang muốn đứng lên nói tối nay mình cùng Lô Điền ngủ chung. Đúng lúc này Tống lão sư đã ngắm trăng đến chán, đẩy kính viễn vọng ra, quay đầu hướng Sư Giá vẫy tay: "Giá Giá, ta muốn đi ngủ."
Sư Giá nhìn Tang Thúc không thể nói ra, chỉ có thể thở dài, đi đến bên cạnh Tống lão sư.
Từ sân thượng đến cửa thang máy còn một đoạn cầu thang, Sư Giá đang định cõng Tống lão sư, thì Tang Thúc đã nhanh hơn nàng một bước cõng Tống lão sư trên lưng mình.
Sư Giá nhìn Tang Thúc tươi cười với mình, câu nói đổi ý trong cố họng nhất thời có chút nói không nên lời.
Sau khi hai người đưa Tống lão sư về phòng bệnh, Sư Giá đỡ Tống lão sư nằm xuống, vừa mới quay đầu, liền thấy Tang Thúc dựa vào khung cửa, mỉm cười với nàng.
Sư Giá bị cô nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng, giả bộ tức giận trừng mắt nhìn cô hỏi: "Nhìn tôi làm gì?"
Tang Thúc đi ra khỏi phòng bệnh, trở lại thang máy cười trả lời: "Tôi đang nghĩ nếu như sau này tôi trở thành như vậy, em có cẩn thận chăm sóc tôi hay không. Nghĩ như vậy, kỳ thật cũng rất tốt."
Cô đang hồi tưởng lại quãng thời gian mình ở viện dưỡng lão kiếp trước.
Sư Giá nghe được lời này, không khỏi cau mày: "Sẽ không."
"Ừm?"
Sư Giá: "Cô sẽ không giống như cha tôi, không nên nói lời xui xẻo như vậy."
Tang Thúc cười ra tiếng, trong tiếng cười đó có sự cay đắng mà chỉ có cô mới có thể hiểu được. Kỳ thật, kiếp trước cô cũng giống như Tống lão sư, không, cô còn không bằng Tống lão sư. Ít nhất bây giờ mỗi ngày Tống lão sư đều cố gắng sống vui vẻ, mà cô lúc đó tinh thần cực kỳ sa sút.
"Nếu tôi trở thành như thế, em sẽ chăm sóc tôi chứ?"
Sư Giá không biết tại sao Tang Thúc nhất định phải có câu trả lời cho vấn đề nhàm chán này. Nàng trầm mặc, suy tư một lúc lâu, lắc đầu.
Ngay lúc Tang Thúc cảm thấy thất vọng, liền nghe thấy giọng nói của Sư Giá truyền vào tai mình.
"Người kiêu ngạo không cho phép tương lai của mình phải phụ thuộc vào người khác để tồn tại, cho nên, Tang Thúc, đừng làm như vậy."
Giọng nói của Sư Giá như một làn gió lướt qua mặt hồ, mang theo gió mát khiến người ta dễ chịu, thổi bay mọi đám mây đen bao phủ trái tim cô.
Sẽ là nói dối nếu nói rằng cô không bị khiếp sợ vào lúc này.
Tang Thúc kinh ngạc nhìn người trước mặt, ánh mắt vô cùng phúc tạp.
Sư Giá lại không thể hiểu được cảm xúc hỗn loạn của Tang Thúc giờ phút này, chỉ cảm thấy cách cô nhìn nàng khiến nàng cảm thấy bất an, Sư Giá đưa tay quơ quơ trước mặt Tang Thúc, "Làm sao vậy?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Edit] [Đang Beta] Ôn nhu ái nhân - Hựu Thu
General FictionTác phẩm: Nàng sẽ ôn nhu ái nhân (她会温柔爱人). Thể loại: Nguyên sang, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, giới giải trí.