7🌸

68 15 0
                                    

Cậu là một thiên thần sao? - Anh ta khó khăn nói

Ơ anh ... ơ ...

Kai ú ớ không cất được lời nào. Mắt cậu mở tròn xoe, chằm chằm nhìn vào mặt anh.

Sao anh biết em là thiên thần? ... Ý em là, sao anh biết thiên thần tồn tại?

Chẳng phải anh ấy là con người hay sao?

Tôi cũng là thiên thần mà.

...

Ra là vậy. Điều này giải thích được vì sao anh lại có đôi mắt sáng đến thế.

Nhưng mà còn bao nhiêu điều khác mà câu trả lời kia của anh chưa giải thích được, làm cho cậu lại càng hoang mang.

Nếu anh ấy là thiên thần, anh phải đi cùng nhóm chứ? Tại sao thiên thần tổng quản không nhận ra anh? Tại sao anh không nhờ ai chữa vết thương cho mà lại ngồi một mình ở đây?

Vậy, anh cũng đang chiến đấu với tụi quỷ đúng không?

Phải, nhưng tôi không phải được thiên đường phái xuống đây. Tôi vốn đã ở đây rồi.

Hả? - Kai thốt lên, không giấu nổi nỗi bất ngờ xen lẫn hoang mang của mình - Anh nói sao cơ?

Cho tôi gặp thiên thần tổng quản. Tôi muốn nói chuyện với ông ấy.

Tại sa- ...

Trong đầu cậu lúc này có hàng vạn câu hỏi. Nhưng bởi từ nãy đến giờ, anh vẫn chưa trả lời câu hỏi nào của cậu nên câu cũng ngừng chất vấn anh.

Được thôi, ông ấy đang đứng ở cái quảng trường đằng kia kìa. Bây giờ ở đó vắng người lắm, anh đến đó là thấy ông ấy ngay à.

...

Anh có tự đi được không, hay để em dìu anh đến chỗ đó nhé?

Cảm ơn cậu. - anh nói rồi đưa tay cho cậu kéo lên.

***

Thưa ngài, thật vinh hạnh khi được gặp ngài.

Thiên thần tổng quản đang đứng giữa quảng trường thì bỗng nhìn thấy một cậu thanh niên quỳ xuống trước mặt mình. Tuy có chút hoảng hốt, ông vẫn giữ được nét mặt điềm tĩnh vốn có.

Ngài là chính là thiên thần tổng quản phải không?

Phải, nhưng cậu hãy đứng lên đi rồi hẵng nói chuyện.

Đa tạ, nhưng mong ngài để tôi được quỳ để tỏ chút cung kính.

...

Thật không giấu gì ngài, tôi chính là một thiên thần đang chịu phạt ở nơi hạ giới. Tên của tôi là Choi Soobin.

Choi Soobin - ông nói rồi im lặng một lát, khẽ nhíu mắt như cố nhớ về một miền kí ức sắp bị bỏ hoang - Choi Soobin, con trai lão Choi, đúng chứ?

Anh gật đầu. Ông mỉm cười nhẹ rồi tiếp tục cất tiếng:

Sau khi cậu tiếp nhận hình phạt, cha cậu đau buồn lắm đấy. Cơn đau của ông cứ âm ỉ suốt mấy năm nên giờ cũng đã lâm bệnh rồi. Không nặng lắm đâu, nhưng mà ta đã bảo ông ấy ở lại thiên đường, không cần xuống đây tham chiến nữa.

Sookai - Fallen angelNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ