Chap 1

94 4 0
                                    

Nguyện vọng điền đại học SKZ, một nửa là vì Yang Jeongin, người mà Lee Felix cảm thấy chính mình hẳn là thích người ta, một nửa là bởi vì trong lòng quật cường không chịu khuất phục với an bài của cha mẹ.

Cùng một chuyên ngành, nhưng chính mình tự chọn, so với người khác chọn cho mình, rốt cuộc là không giống nhau.

Trên máy bay đi thành phố S, Felix cũng không biết như thế nào liền ma xui quỷ khiến nói với Jeongin thử yêu nhau, đối phương sửng sốt một hồi, thật lâu sau, uyển chuyển từ chối cậu, nói mình đã thích người khác. Lúc đó, trong lòng Felix vô cùng khiếp sợ lại có chút khổ sở.

Cậu cũng không biết mình rốt cuộc có thích Jeongin hay không, nhưng toàn bộ thời cấp 3, đích xác chỉ có mỗi nam sinh này đi vào trong lòng cậu, Felix cho rằng đây là thích.

Buổi chiều Felix tới trường, cậu muốn vượt qua nam sinh giành lấy hành lý của mình mà khiêng đi kia nhưng anh ta rất nhanh đã đuổi kịp Felix, đi bên canh cậu, rũ mắt nói," Học đệ này, vì để giúp các cậu khiêng hành lý vào khai giảng mà tôi đã luyện ở nhà hết kì nghỉ hè, hiện tại cuối cùng có tác dụng."

Lee Minho biểu hiện đến mười phần hoàn mỹ, Felix phát hiện từ lúc anh nói muốn giúp mình khiêng hành lý đến bây giờ vẫn luôn tươi cười, một bộ dáng thực tốt đẹp.

Felix nhịn không được hỏi, "Anh giúp tân sinh viên khiêng hành lý cả ngày hôm nay à?"

Lee Minho lắc đầu, "Cậu là người đầu tiên."

Felix : "......"

Minho nhìn sườn mặt Felix, trong lòng nghĩ thầm, tay của lão tử là để cầm dao giải phẫu, cậu cho rằng hành lý của ai tôi đều khiêng à?

Ánh nắng chiều nhuộm nửa bầu trời, ký túc xá bị tẩm một tầng ánh sáng ái muội ôn nhu. Felix đeo trên vai một cái ba lô màu đen, đẩy cửa bước một chân vào ký túc xá, ba người bạn cùng phòng tới trước cậu đồng thời hướng cửa nhìn lại.

"......"

Không khí thoáng đọng lại trong chốc lát, Hong Jongki thanh hắng giọng chào hỏi, "Chào cậu nha, cậu là Lee Felix đúng không?"

Trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không có phản ứng lại là bởi vì, gương mặt cậu bạn cùng phòng mới này, lực sát thương quá lớn, trong nháy mắt kia, bọn họ cảm thấy bản thân có tí xám xịt.

Nam sinh đứng ở cửa, phía sau là hành lang và bầu trời ráng hồng, có một gương mặt tinh xảo không gì sánh được.

Felix nghi hoặc " Cậu biết tên của tôi? ". Jongki đang muốn trả lời, liền thấy phía sau cậu có một người, xách theo hành lý, mắt nhìn bảng số trên cửa ký túc xá, đem hành lý để xuống, chống tay trên cửa thở dốc mấy lần, anh nói: " Tên của cậu dán ở trên giường ngủ, bọn họ khẳng định biết ".

Felix không nhìn anh, đoạt lấy hành lý anh đang cầm trong tay, nhìn cũng không nhìn một chút " Anh có thể đi rồi "

Minho sửng sốt, ngay sau đó cười : "Học đệ, lạnh lùng như thế không tốt lắm đâu."

Anh cường ngạnh lôi kéo Felix đến hành lang, cửa tự động đóng lại, để lại ba bạn cùng phòng của Felixi hai măt nhìn nhau, " Nếu tôi nhớ không lầm, dưới tòa nhà lớn nhất trong trường, có treo ảnh chụp nam sinh này.."

Cầu xin ngươi đừng truy ta (CV) MinlixNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ