Chapter 33 : Special guest!

96 8 3
                                    

Hôm nay là ngày thứ năm Jungkook điều trị ở bệnh viện rồi. Còn vài ngày nữa sẽ được xuất viện về nhà nhưng cái tay gãy thì vẫn chưa được tháo bột.

Jungkook đã hỏi bác sĩ , tầm ba tuần nữa cậu mới có thể cắt bột. Dù rất muốn, nhưng với tình hình này, anh Yan Seok bảo sẽ phải hoãn cuộc leo núi lại, khi nào cậu bình phục thì cả bọn sẽ tổ chức đi sau.

Hôm nay mẹ đã đến thăm cậu. Cậu đã không thông báo với mẹ để tránh bà lo lắng nhưng bà đã biết chuyện từ ông ngoại. Thế là mẹ Jeon trong đêm đã sắp xếp bay từ châu Âu về đây để xem xét tình hình con trai yêu quý của mình.

Jungyeon cũng muốn về thăm anh trai, nhưng hiện tại cô bé lại đang bận bịu với bài vở, đành gửi một kiện hàng về, đoán rằng hai ba ngày nữa sẽ đến tay Jungkook.

" Con bé khoa trương vậy làm gì chứ?" Jungkook nhìn tin nhắn của em gái , chẹp miệng rồi bỏ sang một bên.

" Mặc kệ con bé đi! Sao rồi, tay còn đau lắm không? Nhìn mặt mũi bầm dập hết đẹp trai rồi!"

Cậu sụt sùi :" Vậy mà mẹ còn bỏ con trai mẹ qua Anh định cư...Con nhớ mẹ muốn chết."

" Do ông con bướng thôi!"

" Ông đang giận lắm ạ?"

" Ừm, người ta cố tình gây tai nạn cho Jeon mà."

" Không có đâu ạ...việc đó, mẹ nói với ông cứ coi như một sự việc hi hữu trong đời con đi!" Jungkook an ủi mẹ.

" Ừm, tạm thời Jeon cứ tịnh dưỡng đi đã. Với lại, có lẽ điều này ông ngoại con đã cảnh báo Kim Taehyung từ trước."

"Nếu con không quay trở về, người chịu tổn thương sẽ là Kim Taehyung...."

"..."

Mẹ tạm biệt cậu rồi ra về vì phải bay liền trong đêm. Khi tới cửa , bà chợt khựng lại gật đầu đáp lại lời chào của ai đó rồi mới đi. Hình như có người đến thăm cậu.

Jungkook tưởng rằng Kim Taehyung đã đến, cậu cất đi tệp tài liệu mẹ vừa đưa vào tủ rồi chỉnh lại quần áo. Trên môi đã mĩm cười từ khi nào, nhưng sau đó lại nhanh chóng vụt tắt.

" Cậu đến đây làm gì?"

" Đến thăm bệnh thôi~" Su Jin thản nhiên đi lại , ngồi xuống ghế sofa, điệu bộ thản nhiên coi như là nhà của mình.

" Cậu có ý gì?"

" Tôi nghe tin đồng đội cũ bị tai nạn nên ghé thăm thôi. Ổn chứ nhỉ? Tôi còn tưởng Jeon Jungkook cậu đã liệt trên giường rồi kia chứ? Tôi đã suýt khóc đấy!" Su Jin lấy tay chậm chậm khoé mắt như đang cố lau đi nước mắt.

Jungkook chính là không chấp nhặt với loại người cậu cho là " miệng còn hôi sữa" này.

Mẹ đã dạy khách quý đến nhà phải mời trà bánh. Jungkook lấy vài quả cam , lực tay bỗng nhiên mạnh đến lạ thường, đến nỗi bóp nát cả quả. Mang chúng đặt lên đĩa rồi đi tới chỗ ghế sofa , đặt thật mạnh đĩa lên bàn với một tiếng keng chói tai.

Jungkook ngồi bên phía đối diện , thoải mái ngả lưng ra ghế :" Cảm ơn ý tốt của cậu. Đớp cho nhanh rồi cút khỏi đây nhé!"

Vkook-DUNK and BLOCKNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ