Chương 10: Tắm sông

6.5K 168 5
                                    

Lưu ý: Nữ công x nam thụ
Chap 9

Giữa đêm cô ba giật mình dậy bởi cái nóng hầm hập, cô từ từ ngồi dậy. Ngực áo cô ướt đẫm mồ hôi, cô nhìn qua, chỉ thấy trên chiếc giường chật hẹp chỉ còn cô, cái Lan và cái Hẹ. Hai đứa trẻ có gương mặt bầu bĩnh ôm nhau ngủ say xưa, nhìn sao cũng giống cậu Thành, chỉ có điều, cậu đẹp hơn nhiều.

Cơn mưa trời vốn đã tạnh từ lâu, mây đã tan hết chỉ còn bóng trăng tròn vành vạnh trên bầu trời đen thẳm. Cô ba bước ra sau nhà, tiếng gió hú từ xa vọng đến, tiếng mấy cái cây đung đưa theo gió rào rạc. Khung cảnh rõ lạnh lẽo, nhưng cớ sao trời vẫn nóng hầm hầm. Từ xa bỗng vọng lại tiếng nước rào rào.

Cô ba theo tiếng nước mà đến. Cậu Thành tắm sông, cậu chỉ cởi mỗi chiếc áo, để lộ tấm lưng trần trắng nõn, nhỏ ngắn. Tay cậu cầm chiếc gáo, lâu lâu lại xối nước lạnh lên người. Cô ba dõi nhìn từ phía sau, tay cô khoay lại, mắt vẫn đăm chiêu.

Cậu đẹp quá, đẹp đến nỗi khiến đôi mặt của cô cứ dán lên người. Cái thân gầy gò kia chỉ khiến cô muốn chạy đến, ôm cậu vào lòng, thì thầm nói rằng cô yêu cậu. Yêu từ rất lâu rồi, yêu đến nỗi sinh hận, vừa yêu lại hận đời ôn nghiệp cớ sao lại đẩy hai người bọn họ đến bước đường này.

"C-cô..."

Cô ba hoàn hồn, cậu Thành đã mặc lại chiếc áo vải bạc, tóc cậu ướt, cứ chảy từng giọt dài lăn xuống má cậu rồi thấm chiếc áo từng chỗ đậm nhạt. Bóng đêm mờ ảo, bao phủ lên mọi cảnh vật nhưng lại như yếu thế trước cậu. Cậu như một bông hoa quỳnh xinh đẹp giữa bầu trời đêm, thuần khiết và trong trắng.

"Cô ba sao không ngủ mà ra đây, nhỡ cảm thì sao."

"Còn cậu, ngày không tắm lại tắm đêm, lỡ bệnh ra đó thì sao?"

Cô ba nói bằng chất giọng dịu dàng hơn thường ngày, ngón tay cô khẽ vén những lọn tóc ra sau tai cho cậu.

"Trời nóng quá nên tôi ngủ không được nên mới ra đây, cô..."

Cậu Thành định nói tiếp nhưng chợt thấy cô ba đang nhìn chằm chằm vào ngực mình. Cặp đào bông của cậu bị chiếc áo hơi ướt dính lấy, nhô ra như thiếu nữ mới lớn. Cậu Thành đỏ mặt ôm lấy ngực mình, nhưng ánh mắt của cô ba thì không hêd dời đi.

"N-nếu nóng thì cô ba cứ ở đâu hóng mát nha, t-tôi vào thay đồ rồi ngủ..."

Cậu Thành bước đi, chưa được hai bước thì cậu bị kéo về sau, cậu lọt thỏm trong lòng cô. Lưng cậu áp sát vào bầu ngực lớn mềm mại của cô, xúc cảm dâng lên mãnh liệt làm tim cậu đập thình thịch, mặt cậu đỏ bừng. Đang lúc cậu định đẩy cô ra thì giọng nói thì thầm của cô vang lên.

"Mợ để tôi ôm mợ chút nữa đi."

Tiếng "mợ" trong lời nói của cô như thể không phải để gọi "mợ" vợ bé của cha mình, mà nó cứ như là gọi "mợ" tức vợ của cô làm tim cậu lại rộn ràng hơn. Xấu hổ cậu lấy tay che gương mặt nhỏ đỏ ửng của mình. Cổ cậu nhồn nhột khi gương mặt của cô áp vào mà ngửi như thứ mùi gì đó gây nghiện.

"Sao mợ không nói với tôi?"

Tim cậu lại thịch một cái, thời gian ngưng động. Những cơn gió lạnh của đêm khuya ùa về, kêu khe khẽ qua hàng dừa. Trăng thì vẫn thế, tròn vành vạnh trên mà sáng chưng trên bầu trời đêm nhưng lại không có sao.

(Song tính/ thô tục) Cậu ơi, đừng!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ