41x21

972 126 10
                                    

thoáng một cái đã đến cuối tuần, diệp lâm anh được mẹ diệp chăm sóc kĩ lưỡng.

"sang nhà vợ ăn nói cho đàng hoàng lịch sự. chín chắn lên biết không? ba trang khó lắm đấy!" - mẹ chỉnh lại bâu áo sơ mi cho diệp lâm anh.

"khó lắm ạ? huhu, cún sợ quá mẹ ơi..."

"trang nó thương con là được rồi, bốn mốt rồi. chịu thương ai thì gia đình nó mừng. nhưng con phải trưởng thành mới làm chỗ dựa cho người con yêu được"

"vâng ạ"

mẹ mua cho diệp anh nhiều thứ để biếu gia đình thùy trang. cũng từng có một thời gian chơi chung khá lâu. bà biết đôi chút về sở thích của ba mẹ thùy trang. tặc lưỡi nhìn bé cún nhà mình. mẹ vẫn không thôi cảm thán con mình có cái sức hút gì có thể khiến thùy trang động lòng. trông bé xinh nhưng bé quậy phá ác lắm. khổ cho thùy trang rồi. nhưng nói đến cưới hỏi thì bằng mọi giá mẹ phải cưới được thùy trang vào nhà này. không làm em dâu được thì làm con dâu, con dâu xinh ngoan giỏi giang thế kia ai mà không mê. bỏ qua tuổi tác vẫn còn làm mẹ hay nghĩ ngợi lúc đêm về thì mọi thứ hoàn hảo không thể ngờ.

"diệp ơi"

thùy trang lái xe đến đón diệp lâm anh. nhìn em đang được mẹ tỉ mỉ coi sóc. cô thoáng cười, cuối đầu chào.

"chị, em đến đón diệp"

"à, trang đến đó hả em"

"em bảo ban diệp giúp chị với nhé, con bé còn quậy lắm"

diệp lâm anh đầu ong ong. xưng hô hai người này lạ ghê nơi. người ta đã bảo sửa đi mà cứ không chịu. ai đời mẹ chồng với dâu mà xưng chị em thế kia như nhà này không. mẹ nhìn diệp anh phụng phịu.

"đấy, em thấy không! nó lại giở chứng rồi"

"trẻ con chị nhỉ?" - thùy trang cười khúc khích.

"không nhá, trưởng thành mới lo được cho em" diệp lâm anh, choàng tay sang vai cô. vòng tay to lớn đủ ôm gọn thùy trang.

"nào, đi lẹ đi. không gia đình em chờ"

"vậy em đi nhé, tạm biệt chị nha"

diệp lâm anh cùng trang pháp ngồi trên xe, cảm thấy mọi thứ đã ổn cô mới bắt đầu lăn bánh.

"chị không tính đổi cách xưng hô với mẹ em sao?"

"đổi như nào giờ, mấy chục năm trời kêu như vậy. hơn nữa mẹ em hơn chị có hai tuổi, kêu bác bay cô thì tội chị ấy lắm" - trang thoáng nghĩ đến vẻ mặt mẹ diệp nếu cô gọi thế. chắc mẹ uất hận dữ lắm.

"nhưng thấy cứ kì kì, mà nhà vợ ở đâu đấy?"

"quận 7"

"ủa???" - tưởng phải xa tít cơ.

"gần mà, do mẹ em lo lắng hộ em đấy"

diệp lâm anh hơi cười, nhưng lòng em vẫn nóng như lửa. cái cảm giác lo lắng hồi hộp này em chưa từng trải qua. môi hơi khô, liếm môi và tiếp tục nghĩ ngợi. lỡ gia đình thùy trang không ưng diệp lâm anh thì sao.

"em"

"em!"

"nguyễn diệp anh ơi, tới nơi rồi"

dla'tp | love you 'til kingdom comeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ