8

32 5 0
                                    

"FUSHIGURO CÁI QUÁI GÌ THẾ? TRỐN ĐI TRƯỚC KHI GÃ ĐIÊN KIA GIẾT CẬU!"

Tiếng hét chói tai của Itadori gần như khiến em bị điếc nhưng Megumi quá bận cười nên không thực sự chú ý đến lời khuyên của anh. Itadori đã đúng vì chỉ vài giây sau, nhân vật Miles của Megumi đã không may chết trong tay một gã điên người đầy máu.

Itadori rên rỉ, vùi mặt vào vai Megumi theo thói quen và em cố gắng không căng thẳng. Họ đang ngồi trên giường của em, tựa lưng vào tường trong khi máy tính xách tay và con chuột của Megumi nằm trên chiếc gối trên đùi em. Itadori đã xem em chơi trò chơi kinh dị này trong hai tiếng qua, không ngừng gào lên yêu cầu em TRỐN ĐI! Và la hét mỗi khi nhân vật của Megumi gặp phải kẻ điên.

Outlast là một tựa game kinh dị nhưng Megumi không ngờ Itadori lại là người hay la hét khi chơi game.

"Tớ ghét cậu. Tại sao cậu lại cho tớ xem trò chơi này? Sau này tớ biết đi ngủ như nào?" Itadori rên rỉ trên vai em và Megumi khịt mũi, quay lại nhìn bạn mình.

"Tớ không nghĩ cậu lại là người sợ những thứ như thế này." Megumi nhẹ nhàng nói, giọng nói đầy tinh nghịch trêu chọc. Itadori lùi ra để lộ khuôn mặt cau có với em, má anh đỏ bừng trong mỗi giây trôi qua.

"Tớ không nhát gan! Chỉ là trò chơi này quá kinh khủng." Itadori cố gắng tự vệ và Megumi cười lớn, lắc đầu với bạn mình.

"Không phải hai điều đó giống nhau sao?" Megumi trầm ngâm và Itadori lại cau có, nhẹ nhàng đẩy vai em.

"Cậu thật xấu tính." Anh càu nhàu và Megumi đảo mắt khi em thoát khỏi trò chơi và đóng máy tính xách tay lại. Em đặt thiết bị của mình sang một bên và cố gắng thu hút sự chú ý của Itadori. Cậu bé bướng bỉnh, kiên quyết không chịu nhìn vào mắt em.

"Phải, tớ thực sự rất xấu tính. Cậu vừa lòng chưa?" Megumi trêu chọc và Itadori liếc mắt nhìn em. Cái bĩu môi của anh hạ xuống và biến thành một nụ cười bực tức.

"Fushiguro, trêu chọc người khác là sở thích của cậu à" Itadori hỏi một cách thô lỗ và Megumi quay lại, giả vờ bất ngờ trước câu nói của anh. Itadori bật cười với em và Megumi chọc vào hai bên người anh để khiến anh dừng lại.

Itadori trả đũa bằng cách chọc vào hai bên sườn em, khiến Megumi cười khúc khích vì nhột. Họ quấn lấy nhau một lúc trước khi cả hai nghe thấy tiếng ho từ cửa. Megumi ngay lập tức dừng lại, đẩy Itadori ra khỏi người em để nhìn người giám hộ của mình đang đứng bên khung cửa với nụ cười toe toét trên khuôn mặt.

Itadori lấy lại bình tĩnh bên cạnh em, cẩn thận mỉm cười với Gojo trong khi Megumi cau có, cố gắng che giấu khuôn mặt đỏ bừng của mình một cách tuyệt vọng.

"Sao thầy về sớm thế?" Megumi càu nhàu và Gojo cười khúc khích.

"Con trai nuôi của thầy đang ở một mình và bị cấm túc nên thầy nghĩ thầy sẽ quay lại sớm để dành thời gian cho nó nhưng có lẽ thầy không nên làm vậy vì dường như nó có... bạn đồng hành." Gojo nhếch mép cười, nhìn Itadori với vẻ mặt hiểu biết và Megumi rên rỉ.

Mình sẽ không nghe phần cuối của chuyện này đâu.

Megumi rên rỉ trong lòng khi Itadori bò ra khỏi giường để tiến về phía Gojo với một bàn tay dang rộng.

duy nhất chỉ một Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ