Mặc cái gì bây giờ? Phong cách dễ thương? Sexy? Hay là cả hai luôn? Tôi không muốn người khác biết mình đang cố tình ăn diện. Nhưng làm cách nào cũng thấy trông mình thật bình thường. Lúc bé từng bị bạn học trêu nên tôi hay bị thiếu tự tin về bản thân. Nhưng mà chả sao cả, mấy người đó bây giờ chắc đang thui thủi một mình còn tôi thì sắp được đi chơi với crush.
Tôi quyết định mặc đơn giản. Áo sơ mi trắng overszied mở hai cúc đầu, quần jeans đen rách gối, đôi giày yêu thích và mấy phụ kiện đi kèm. Một bộ đồ đơn giản nhưng tôn lên được dáng người cao gầy của tôi. Mái tóc nâu nhạt hôm nay đã dài chấm mắt rồi, tôi quyết định không tạo kiểu mà để nó xoã tự nhiên luôn. Nhìn gương mặt ở trong gương, tôi thấy mình cũng xinh đẹp phết.
"Chu choa, Yochi, đúng là người đẹp không cần làm gì cũng đẹp nha!" Junkyu trầm trồ. Bộ cậu ấy biết đọc suy nghĩ hả ta?
"Ò, vậy hả? Tớ mặc đại thôi à." Tôi giả vờ như thể cái phòng mình bây giờ không phải bãi chiến trường sau khi thử đồ vậy. "Cậu cũng đẹp hết nước chấm luôn, chắc chắn là Haruto sẽ đổ cái rầm luôn đó!" Lần này là tôi nói thật. Junkyu mặc áo thun đơn giản và quần thể thao, không cầu kì nhưng trông cậu vẫn đẹp trai vô cùng.
"Wow! Cảm ơn nha!" Được khen làm cậu ấy thích thú. "Đi chưa?"
"Đi thôi!"
Tôi bước xuống xe taxi, thẫn thờ nhìn căn biệt thự trước mặt. Cảm giác lần này thật khác. Lòng bàn tay tôi ướt mồ hôi vì căng thẳng, hai chân muốn đứng không vững. Tôi còn chưa say mà nhỉ. Nhìn sang Junkyu, cậu ấy cũng không khác gì tôi, đang đứng chần chừ trước cửa nhà. Lần này tới tôi phải đóng vai người lớn, đẩy mạnh cái người còn đang hoảng hốt vào trong nhà.
"MÁ! CẬU LÀM CÁI GÌ VẬY?!" Junkyu hét lên, đám đông hỗn loạn làm bọn tôi sợ ngây người. Thằng bé Jeongwoo vậy mà dám nói xạo là bữa tiệc nhỏ. "Tớ... Tớ nghĩ tụi mình đi về đi. Jihoon nói cũng đúng, Haruto cũng không đáng tin mấy..."
"Cậu đúng là đồ nhát cáy mà!" Tôi cảm thán. Nhưng mà tôi có hơn gì cậu ấy đâu. "Mà biết sao không? Tớ đồng ý! Đi về thôi!"
"Xem ai tới rồi nè!" Hai cánh tay từ đằng sau choàng lấy vai bọn tôi. "Bạn thân và bạn mới của Park Jihoon." Jihoon cười nói. Má! Cậu ấy đẹp trai thật chứ.
"Hi, Jihoon. Rất vui được gặp mày. Um, nhân tiện đây thì tụi tao mới đổi ý rồi. Tụi tao về đây!" Junkyu cười, kéo tay Jihoon xuống khỏi vai mình. "Hay là tụi mình đi đâu đi... McDonald's không?"
"Ooh, tớ muốn uống milkshake!" Tôi giơ tay hưởng ứng.
"Không một ai đi đâu hết!" Jihoon phản đối, đưa cái tay vừa bị Junkyu đẩy ra sang đè tay tôi xuống, tay còn lại của cậu ấy vẫn choàng trên vai tôi. Trông cậu ấy bây giờ như vừa ôm vừa nắm tay tôi vậy. "'Junkyu, đi tìm tình yêu của đời mày đi! Tao với Yoshi sẽ... Ờ... Đi tham quan chỗ này! BYE!" Jihoon nói rồi lôi tôi vào trong nhà.
Lúc đi qua đám đông, có không ít ánh mắt tò mò nhìn theo. Park Jihoon và Yoshinori ở cùng một chỗ, còn thân mật nắm tay nhau nữa. Không thể kì quái hơn. Có lẽ là kì quái thật, nhưng mà tôi cũng không quan tâm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoonyoshi] Bạn thân của bạn thân
FanfictionBản chuyển thể từ tumblr đã có sự cho phép của tác giả @goingtreasure Park Jihoon x Kanemoto Yoshinori