Chương 130

2.1K 230 38
                                    

Editor: Fei

Đèn trong rạp chiếu phim tối dần.

Kỷ Li nín thở, bỗng thấy rất hồi hộp.

Có lẽ bởi vì y đã đưa vào vai diễn một thứ tình cảm xưa nay chưa từng có hoặc là bởi vì tình yêu của Lộ Diệu và Ôn Quỳnh khiến y vô cùng cảm động nên thời điểm bộ phim trình chiếu, y như đang quay trở về thế giới nho nhỏ kia.

Đột nhiên, bàn tay ấm áp của Tần Nhạc vươn tới, lặng lẽ đan lấy bàn tay y, cảm nhận một lực độ hết sức rõ ràng.

Kỷ Li nhìn sang.

Trong bóng tối, đôi mắt Tần Nhạc vẫn sâu và đong đầy tình yêu như trước chỉ là không còn cái bóng của Ôn Quỳnh nữa.

"..."

Kỷ Li hoàn hồn, nhoẻn miệng cười: "Em biết, em là Kỷ Li."

Tần Nhạc âm thầm cong môi.

Kỷ Li càng cười tươi hơn. Y gãi nhẹ lòng bàn tay Tần Nhạc rồi buông ra, thấp giọng nói, "Anh Tần thân mến, mời anh thưởng thức tác phẩm của chúng ta nhé."

"Ừ."

Dứt lời, hoạt ảnh giới thiệu đã chiếu xong.

Cảnh đầu tiên là bên trong quán rượu, ‌bartender đứng trước quầy bar, bàn tay linh hoạt pha chế.

Cậu trai học việc tới gần, "Anh ơi, giờ này buổi chiều không ‌có khách đâu. Anh đang làm cho ai vậy?"

Bartender nhìn cánh cửa đóng chặt, vẫn không ngừng công việc: "Ngày này hàng năm thường có ‌một vị khách ghé qua đây, chắc cũng sắp tới rồi đó."

Cậu trai học việc tò mò gặng hỏi: "Ồ? Thế vị khách đó hay uống rượu gì ạ?"

Đúng lúc đó, cánh cửa gỗ cũ nát của quán bar bỗng vang lên tiếng kẽo kẹt.

Ống kính nhằm thẳng bóng lưng xinh đẹp của người nọ, cùng y di chuyển đến trước quầy bar.

Bartender trầm mặc nhìn y rồi đổ rượu đã pha chế xong vào chiếc ly kiểu cũ. Viên đá nổi lên, tạo thành âm thanh bọt khí xèo xèo.

《Long Island Iced Tea》

Khi cảnh mở đầu kết thúc, tiêu đề bộ phim hiện trên nền đen rồi biến mất.

Màn hình lại vụt sáng, bộ phim chính thức bắt đầu.

Tại khách sạn ấm áp, bóng lưng mặc áo vest màu tím đứng ở quầy lễ tân: "Xin hỏi, quanh đây có quán rượu nào không?"

Khẩu âm tiêu chuẩn lưu loát, âm cuối hơi nhướng cao như móc câu, vừa quyến rũ vừa đầy sức hấp dẫn.

Khi khán giả đang mải đắm chìm vào đó, ống kính liền thay đổi‌.

Kỷ Li đóng vai Lộ Diệu chống hai tay lên quầy bar, đáy mắt là ý cười rung động lòng người, thấy mà vui theo. Trên màn ảnh rộng, làn da Kỷ Li trắng mịn như được ngâm trong sữa, lấp lánh một thứ ánh sáng lộng lẫy chẳng thể bắt bẻ.

Phải biết rằng, các bộ phim điện ảnh nước ngoài thường không dùng hiệu ứng cà da, cùng lắm chỉ chỉnh chút màu lúc hậu kỳ. Dưới những góc máy chân thực ấy, tình trạng da mỗi diễn viên thế nào đều bị lộ hết. Bởi vì vị trí địa lý, da người Mỹ thường khô và khá xấu, nhiều lúc rất khó che đi ngay cả khi đã trang điểm.

[OG] Sau khi xuyên thành minh tinh pháo hôi tôi bạo hồng - Niệm TứNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ