14

311 31 0
                                    

"Lâu rồi anh không trễ hẹn."

________

Chuyện Zhang Hao xuất viện là của vài tuần sau đó. Trước lúc rời khỏi bệnh viện, Sung Hanbin cứ níu kéo tà áo blouse trắng, hỏi bác sĩ đủ điều trên đời, thế này đúng chưa cái nọ có nên không, hỏi nhiều đến nổi vị bác sĩ ngày thường vui vẻ hay cười cũng nhịn không được mà gầm gừ.

Trên cơ bản, cổ tay của Zhang Hao hồi phục khá tốt, chỉ có điều tổn thương về mặt tâm lí vẫn chưa thể nguôi ngoai hoàn toàn. Cậu vẫn phải dùng các loại thuốc ức chế được bác sĩ kê đơn, mỗi tuần vẫn phải đến điều trị tâm lí.

Nhưng dạo gần đây bác sĩ tâm lí có nói, tâm trạng Zhang Hao tốt lên trông thấy. Mà chính Hanbin cũng biết có những ngày anh lần nữa được nhìn thấy cậu lại cười rạng rỡ như ánh nắng đầu mùa hạ xưa cũ.

Đợt trước lúc Kim Gyuvin bị đạn lạc, lần đó Hanbin với Gyuvin được giao cho nhiệm vụ bảo vệ ông quan chức cấp cao của thành phố. Nó vì cứu ông mà bị đạn đâm vào bắp chân, anh cũng bị thương không nhẹ. Dù sau đó Kim Gyuvin bị Han Yujin mắng mỏ nhiều nhưng được cậu nhỏ quan tâm cũng nhiều, Sung Hanbin thì rước được người yêu cũ về làm người yêu mới lần nữa.

Ông quan chức kia sau khi được cứu thì cảm kích cả hai không thôi, cứ có việc gì là lại kiếm hai người mới an tâm. Nhưng anh không đóng quân hẳn ở thành phố mà ngày nay mai đó nếu có nhiệm vụ gọi đi. Ông quan chức cấp cao thấy vậy không tiện thế là dùng đủ mọi cách để thuyên chuyển anh về hẳn trung tâm thành phố, Sung Hanbin không thích mấy chuyện được đãi ngộ đặc biệt gì cho cam nhưng thời gian đó Zhang Hao phải nằm viện, anh dù muốn hay không cũng phải gật gù đồng ý.

Anh được chuyển về tập đoàn quân chịu trách nhiệm với thủ đô. Việc không nhẹ đi nhưng cũng không cần đây đó sớm hôm. Quan trọng là được ở gần cậu.

Dạo này Zhang Hao không phải đi làm, tay chân để không ngứa ngáy chịu không nổi, sau khi xuất viện cậu dọn hẳn về nhà Hanbin ở vì ba mẹ Sung cứ nằng nặc không để cậu một mình, cũng nhờ vậy mà Zhang Hao mới được gặp qua mấy người dì họ của Hanbin, mấy bà làm nội trợ thì ngoài chuyện nhà cửa ra ai cũng rảnh rỗi như ai, thế rồi sau bữa gặp đó cậu bắt đầu đi học nấu ăn, học làm bánh, học đủ thứ trên đời có thể học cùng mấy dì.

Kết quả là Sung Hanbin trở thành con chuột bạch cỡ lớn suốt ngày phải thử hết món nọ đến món kia cho cậu, nhiều lần Hanbin nhìn cái hình thêu con gấu trúc đỏ cạnh con hamster méo lệch bên mặt trong áo mình là lại cười khùng khục tới nổi mấy cậu binh nhất cứ kháo nhau về thần kinh không ổn định của cấp trên.

Sau khi Zhang Hao lấy được mấy cái chứng chỉ học nghề thì lại rơi vào trạng thái không có gì để làm. Mà cũng vừa hay lúc này phía bệnh viện gọi cậu tới gặp mặt. Sau khi xem xét qua hàng loạt kết quả báo cáo về tình trạng hiện tại của cậu, bệnh viện đồng ý để Zhang Hao trở lại vị trí ban đầu. Cậu mừng rớt nước mắt, lại lôi Hanbin ra ăn thử món mới để mừng việc sau này cậu sẽ không còn là người vô công rỗi nghề nữa, còn anh thì mừng thầm vì mình sẽ không phải làm chuột bạch nữa.

.

Điều đầu tiên sau khi Zhang Hao quay về bệnh viện không phải là làm quen trở lại với công việc cũ mà là trả lời hết người nọ đến người kia vì sao đột nhiên lại như bốc hơi khỏi thế giới rồi đột nhiên xuất hiện như chưa hề có gì.

Binhao ver | Mẹ bảo anh yêu emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ