Chương 66: Mau sờ đi

12 0 0
                                    

Thẩm Cận: "......"

Thẩm Cận đột nhiên ngẩng đầu.

Chuyện này có thể nói ra à?

Lục Phong nói xong, lập tức cả người lăn ra, nằm trên mặt đất.

Chuông cửa lúc này vang lên, Thẩm Cận nghĩ anh giải rượu cũng khá nhanh.

Mở cửa, bên ngoài xuất hiện một người.

Charles mặc một chiếc áo gió đen, lạnh lùng đứng trước cửa, mặt mày cau có.

Không biết xuất phát từ cảm giác gì, có lẽ là do Thẩm Cận uống rượu bị lây sự ngốc nghếch từ Lục Phong, hoặc là đầu óc vẫn chưa hồi phục từ kích thích vừa rồi.

Thẩm Cận liếc mắt nhìn Charles từ trên xuống dưới, thật sự chỉ liếc mắt một cái.

Cũng không biết người ngoại quốc này ăn gì mà lớn lên lớn lên cao to như vậy, đứng ở cửa như một bức tường, cả người còn rất rắn chắc.

Charles nhạy cảm phát hiện Thẩm Cận đang đánh giá, mặt mày càng cau có, "Cậu nhìn cái gì?"

"Không có gì." Thẩm Cận thu hồi ánh mắt, không có hoảng hốt mà dựa vào cửa, "Cái này Charles tiên sinh, đêm khuya anh chạy đến chỗ tôi, có việc gì không?"

Charles gật đầu, đôi mắt nhuốm màu xanh lam nhìn chằm chằm Thẩm Cận, "Lục Phong, cậu ta chạy ra ngoài, tôi tới tìm đưa người về."

Thẩm Cận nhớ rõ Lục Phong ngu ngốc cố ý chạy đến chỗ anh, mục đích chính để trốn Charles, nghĩ rồi vẫn cười lắc đầu, "Thật không khéo, vừa lúc tôi cũng muốn tìm Lục Phong có việc."

"Nếu anh tìm được cậu ta, nhớ bảo hắn trả tiền nợ tôi lần trước."

"Có chuyện đó à!" Charles nghi ngờ, tầm mắt vẫn hướng thẳng vào phía trong ngó qua ngó lại, "Cái kia Thẩm tổng có thể cho tôi vào xem một lát không?"

Thẩm Cận lập tức kéo mặt xuống, nụ cười trên mặt cũng lạnh đi vài phần, "Thế nào, Charles tiên sinh còn muốn vào kiểm tra?"

"... Không phải!" Charles có chút do dự, thấy thái độ kiên quyết của Thẩm Cận, cũng không muốn làm căng thêm.

"Xin lỗi, đã làm phiền!"

Charles muốn rời đi, Thẩm Cận vừa thở phào nhẹ nhõm thì trong phòng liền vang lên một âm thanh ái muội không rõ.

"Thẩm Cận, cậu đi đâu rồi! Cơ bụng tôi còn chưa sờ đâu! Mau tới đây..."

Thẩm Cận: "..."

Charl·es: "..."

Lạy trời, tự huỷ rồi! Đi mau đi!!

Mẹ kiếp, người ta đều sắp đi rồi, đồng đội heo lại kêu lên vào lúc này...

Charl·es lập tức dừng lại, xoay người.

Một tay đẩy Thẩm Cận ra, xông vào!

Được rồi! Không cần che giấu nữa, Lục Phong nên trải qua kiếp này.

Thẩm Cận chậm rãi đi vào, vừa đi vừa nói: "Tôi không định sờ cơ bụng của hắn đâu, anh đừng..."

... Hiểu lầm rồi!

[Đam mỹ] [Edit] Chim Hoàng Yến quá mức mỹ lệNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ