17(1):

116 14 2
                                    

Aran ngắm nhìn những tấm hình của Wriothesley trong điện thoại. Thành thật thì gã chẳng làm gì cả, gã chỉ kéo quần Wriothesley xuống rồi chụp hình vài tấm thôi đâu có gì quá nghiêm trọng. Nhưng đối với Wriothesley  thì đây là sự sỉ nhục lớn, đường đường lad một A sao có thể có cơ quan sinh dục củ phụ nữa chứ. May rằng gã chỉ gửi cho Wriothesley chứ chưa tung lên mấy web nóng hay mạng xã hội.

Mãi ngắm nghía từng đường nét của cơ thể Wriothesley qua màn hình came ứng mà gã không để ý thứ trong quần đã độn lên một cục rõ to.

- Sao chưa đến nhỉ.

Gã tắt điện thoại đi, di chuyển đến chiếc cửa sổ rồi nhìn xuống sân nhà của gã. Vừa mới nhắc mà xe cũng đã đưa người đến rồi. Gã hứng thú biết bao nhưng ít nhất phải giữ thể diện cho anh thấy người anh từng bỏ rơi giờ đây như thế nào.

Một lúc sau, Wriothesley được đưa đến phòng gã. Aran vui vẻ kéo Wriothesley vào phòng, anh nhìn chăm chăm vào con người trước mặt.

- Xóa nó đi.

Giọng điệu nghe không lọt tai miếng nào cả. Gã đẩy Wriothesley xuống chiếc ghế sofa, không nói không rằng lấy từ trong túi một chức còng rồi còng tay Wriothesley lại. Anh không một chút phản khán ngoan ngoãn cho gã ta tùy ý đụng chạm.

- Một đêm rồi tôi xóa hết

Gã cười đê tiện, trên mặt không dấu nỗi sự hứng thú liên tục trêu chọc Wriothesley, gã cởi áo bản thân ra rồi tới áo của Wriothesley. Aran bất ngờ khi thấy những dấu hôn còn đỏ hỏn trên ngực và eo của Wriothesley, gã cười khoái chí đặt môi lên chỗ mà gã cho đậm nhất trên ngực Wriothesley rồi cắn đè lên vết hôn đó.

- Ư.

Wriothesley mím chặt môi. Cảm giác này khác xa với lúc anh làm với Neuvillette anh không hề thấy sung sướng hay đê mê giống đêm hôm đó. Ngược lại còn thấy kinh tởm hơn bao giờ.

-Wriothesley, tôi yêu cậu.

Tay gã lần mò tới giữa háng định cởi quần Wriothesley ra thì bị anh ngăn lại.

- Đủ rồi... Tch không muốn nữa

Wriothesley dùng chân đẩy gã ra bản thân thì lùi lại đến tận cùng của chiếc ghế sofa.

- Dừng là dừng sao chứ. Tôi không hiểu

Gã tiến đến gần Wriothesley, anh càng lùi thì gã càng tiến. Đến khi Wriothesley té khỏi giường thì gã mới cưỡng ép ngồi trên người Wriothesley, gã bóp lấy cổ anh

- Tôi yêu cậu đến nhường nào. Đừng chống đối tôi sát thủ ạ. Tôi xong đêm nay rồi sẽ bắt anh chịu tội trước pháp luật.

Càng nói gã càng hăng, nóp chặt lấy cổ của Wriothesley.

- Tch...Ư

Wriothesley không thở nỗi cố dùng chân để phản khán nhưng bất thành. Ngay lúc anh tưởng bản thân đã suy hồi chuyển kiếp thì cánh cửa liền mở ra. Cũng không hẳn là mở đâu vì canh cửa đã văng đi một khúc rồi.

Nghe thấy tiếng động Aran nhìn theo hướng đó thì thấy bóng người cao ráo cùng mái tóc bạc, hắn nhìn cả hai bằng ánh mắt sắc lẻm.

- Thật không thể tha thứ cho đôi dâm phu dâm phụ này được.

Chất giọng trầm ấy khiến Wriothesley nhớ tới một người mà ai cũng biết là ai... Neuvillette xuất hiện như một vị thần. Hắn dùng chân đá Aran sang một bên, người của Neuvillette nghe tiếng động cũng ồ ạc chạy vào

- Người đâu bắt lại.

Aran hét lớn. Chẳng  mấy chốc căn phòng trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết, Wriothesley thì được Neuvillette bế đi nhay trước khi đám người xông vào. Đợt này hắn lại cứu anh một mạng rồi

NeuviThesley- Kế Hoạch Biến Sói Hoang Thành Mèo Nhà Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ