Tiếng pháo giấy nổ bùm vang lên, những mảnh kim tuyến lấp lánh xoay tròn trong không khí, đèn cũng được bật lên ngay lúc đó.
"Sinh nhật vui vẻ."
Thế Huy sững người, ánh mắt không giấu nổi sự ngạc nhiên khi nhìn thấy trước mặt mình là Hương Thảo - người bạn mà vừa nãy còn báo ốm, giờ đây lại xuất hiện rạng rỡ, tay cầm một chiếc bánh kem. Yến An đứng cạnh, tay còn cầm chiếc pháo giấy vừa bắn xong. Phía sau là Tuệ Lam, trên tay cầm điện thoại hiện màn hình cuộc gọi video với Mỹ An, và Tuấn Khải đang đứng gần công tắc đèn.
"Bọn mày..." Thế Huy lắp bắp, đôi mắt mở to như chưa dám tin vào những gì đang diễn ra.
Hôm nay là sinh nhật cậu, vì mới quen nhóm bạn này chưa lâu, cậu không nghĩ họ sẽ biết, càng không mong chờ điều gì đặc biệt. Buổi chiều, khi rời trường, Huy đã dự định mời mọi người tối nay đi ăn nhưng ai cũng bận. Ngay cả Duy Khang, người bạn thân thiết từ năm cấp hai, dường như cũng quên mất ngày này.
Huy đưa tay ôm mặt, làm động tác khóc, cả nhóm nghĩ cậu đùa nên vẫn cười vui vẻ đến lúc thấy vai cậu run nhẹ.
Hương Thảo đặt chiếc bánh kem vào tay Tuấn Khải, đi tới xoa đầu Thế Huy: "Ê... mày khóc nhè hả?"
"Con này, ai cho mày xoa đầu tao?" Cậu thấy có người đụng vào mái tóc vuốt keo của mình lập tức ngưng làm động tác khóc, tay cầm lấy cổ tay Thảo giữ lại.
"Ừ, mày đây rồi." Thảo dùng tay còn lại vỗ nhẹ vào má Huy, bật cười khanh khách.
"Call video với Mỹ An nè, con nhỏ bận học múa không đến được, nhưng vẫn muốn chúc mừng mày." Lam đưa điện thoại tới trước mặt Huy, trên màn hình là gương mặt rạng rỡ của Mỹ An.
"Huy tuổi mới vui vẻ nha, mau ăn chóng lớn rồi còn đãi tụi tao mấy chầu nữa." Mỹ An ở phía bên kia màn hình nói với vẻ tiếc nuối, tay vẫy chào tạm biệt mọi người: "Tao phải vào học rồi, chơi vui nha. Tao chờ kèo sắp tới."
Đám bạn xúm lại, chen chúc để tất cả cùng lọt vào khung hình, vẫy tay chào Mỹ An.
"Tao vào gọt trái cây." Yến An cầm lấy túi trái cây, tay chỉ về phía phòng bếp.
Thế Huy cúi xuống, nhặt lấy túi đồ uống mà mình vứt lúc nãy. Bàn tay vừa chạm vào quai túi, đã có một cú đánh nhẹ lên vai.
"Lại đây dọn đồ ra rồi nhập tiệc thôi." Hương Thảo cướp lấy túi đồ, nhanh nhẹn mang lại bàn.
"Ủa những thứ đó mua cho tiệc này à."
"Chứ sao nữa." Lại một người nữa đánh vào vai cậu, Khải nói xong tiến lại chỗ mọi người.
"Má, thằng chó Khang nói tao là đi mua cho bà." Lúc này Huy mới hiểu ra mọi chuyện, bật cười như thần kinh, cậu chạy nhanh về phía bàn ăn, nơi mọi người đang rộn ràng bày biện thức ăn.
_
Căn bếp nhỏ của nhà Thảo lúc này tràn ngập mùi thơm nhẹ nhàng của trái cây tươi. Yến An đang chăm chú với công việc của mình. Từ phía cửa bếp, một bóng người lặng lẽ bước vào.
Duy Khang nhẹ nhàng cầm lấy quả táo từ tay cô: "Tao giúp mày."
An lườm cậu một cái, nhanh chóng giật lại quả táo, cố giữ giọng lạnh lùng: "Không cần."

BẠN ĐANG ĐỌC
TRÁI MÙA HAY NỞ MUỘN
RomansSinh ra trong một gia đình mà ai cũng phải ngước nhìn, ba là bác sĩ danh tiếng, mẹ là giáo viên mẫu mực, Yến An không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải trở thành một học sinh xuất sắc - ít nhất là trong mắt ba mẹ cô. Đứng trước kỳ tuyển sinh, ba...