"Thế nhưng là, vì sao lại xấu như vậy a?"
Ôn Ngọc Châu chọc vào khuôn mặt nhỏ dúm dó của con trai, không dám tin. "Đây là hợp lý sao? Khuôn mặt của hai chúng ta là thiện và ác cộng vào sao? chính chính được phụ sao?"
Hàn Văn Húc sắc mặt ngưng trọng, chân mày nhíu chặt, nhìn chằm chằm bé con đang vặn vẹo trong nôi."Em cảm thấy không quá đi."
Ở bệnh viện quan sát một thời thời gian, về sau xác nhận đứa bé khỏe mạnh, Hàn Văn Húc liền mang theo chồng nhỏ và bé con về nhà ở — — chính thức sống một cuộc sống là một ông bố.
"Này, hai đứa nói mò gì đó." Mẹ Hàn kéo hai người họ ra khỏi giường, đi tới nhìn cháu ngoan của mình: "Lúc mẹ sinh Hàn Văn Húc ra cũng như thế này."Bà cười nói: "Xấu muốn chết. Kém chút khóc đến không nhận ra đây con của mình."
"Ài, Tiểu Châu có muốn xem ảnh chụp không, mẹ vẫn còn giữ lại vài tấm."Mẹ Hàn đột nhiên thông suốt: "Còn có ảnh chụp nó mặc váy mẫu giáo cùng nhuộm tóc trắng lúc cao trung nữa! Thật thú vị.."
"Được rồi, mẹ. Làm ơn hãy giữ miệng đi." Hàn Văn Húc đỡ lấy bờ vai của bà: "Chúng con ở đây trông là được rồi, mẹ đi kinh doanh vòng bạn bè của mẹ đi. À, Tần Nguyệt trước đó nói muốn nhìn ảnh chụp bảo bảo, mẹ gửi hai tấm cho em ấy."
Mẹ Hàn cẩn thận mỗi bước đi, làu bàu không thôi vì bị con trai đuổi đi.Thế là gian phòng bên trong chỉ còn một nhà ba người.
Bốn phía im ắng, hai người đứng trước cái nôi, đối mặt thật lâu, đột nhiên không hẹn mà cùng cười lên.
"Lão Hàn, có thấy khôi hài không." Ôn Ngọc Châu chỉ vào bảo bảo, cười đến lông mày không thấy đâu:"Cái này thế mà là con của chúng ta, ài. Em nghĩ tới sao?"
Hàn Văn Húc lắc đầu, khóe miệng giương lên:"Không có. Nếu là có người năm ngoái nói với em con trai em một năm sau mới xuất sinh, em sẽ cảm thấy người đó bị điên mất."
"Anh còn tưởng rằng mình đời này cũng sẽ không có con đâu. Thật sự là vận mệnh a."Ôn Ngọc Châu thở dài: "May mà chúng ta mệnh đều rất tốt."
"Ồ, vậy anh không nên cảm tạ một chút một số người sau lưng kia sao? Đại khái là có lời chúc phúc của bọn họ, chúng ta mới có thể luôn luôn tốt như vậy. Chính là những cái kia, bất luận chúng ta quyết định cái gì, đều yên lặng duy trì; có người bên trong làm chúng ta bị tổn thương, ngay lập tức họ liền nhảy ra; dù tốt hay xấu, vẫn luôn ở lại quan tâm chúng ta, ngay cả khi không trả lời lại bọn họ."
"Đúng vậy nha, đám tiểu nha đầu kia có đôi khi còn dũng cảm hơn chúng ta."Ôn Ngọc Châu nhớ lại rất nhiều chuyện cũ, cảm khái vạn phần:
"Thật phi thường, phi thường cảm ơn bọn họ, cho chúng ta sức mạnh để tiếp tục."
Buổi chiều, lời mời gọi video của em họ đã đến."Anh họ ! Bảo bảo nuôi rất tốt sao! Cùng cô họ có mấy phần giống nhau." Màn hình điện thoại di động bên trong là khuôn mặt dào dạt tự hào của Tần Nguyệt đại mỹ nữ:
"Nhanh nhanh nhanh, cho em xem một chút cháu ngoan của em đi."
"Châu Châu vừa ngủ trưa, em liền lớn giọng, nghĩ hay lắm."
![](https://img.wattpad.com/cover/374521078-288-k922521.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Húc Châu | HOTSEARCH LY HÔN
Fiksi PenggemarTên gốc: 离婚热搜 Tác giả: 是张老师本人 Nguồn: http://yokult355.lofter.com/ Tổng tài công ty giải trí Hàn Văn Húc x minh tinh bạo hồng Ôn Ngọc Châu Hiệp ước hôn nhân/ Cưới trước yêu sau/ Kết hôn đồng giới hợp pháp Ly hôn không thành Sinh tử văn Cố vấn dịch:...