Chap 10

496 51 0
                                    





Diệp Đỉnh Chi tới đây mấy lần, khi Bách Lý Đông Quân nhìn thấy hắn, nhớ lại ngày đó bị hắn đánh đau đến mức nào, liền tỏ ra cực kỳ khó chịu với hắn

May mắn thay, dạo này Diệp Đỉnh Chi có vẻ rất bận rộn, lần nào hắn cũng đến rồi lại đi vội vàng, không ở lại quá lâu.

Nhưng hôm nay, Bạch Phát Tiên bất ngờ xuất hiện.

Bách Lý Đông Quân đối với anh không có ấn tượng tốt, nhưng Nguyệt Dao từng nói, anh là người đáng tin cậy, hiện tại y bị nhốt ở Thiên Ngoại Thiên, đã mất đi nội lực, cũng không cần thiết phải làm như vậy.

"Có chuyện gì sao?" Bách Lý Đông Quân nhấc tay áo rót cho anh một chén trà, cười nửa miệng "Sao không nói thẳng đi."

Bạch Phát Tiên có chút thở dài nhìn Bách Lý Đông Quân. So với ngày đó ở Lăng Nguyệt Phúc Địa, y có phần hốc hác và gầy đi một chút. Nửa cổ tay lộ ra ngoài ống tay áo trắng bệch như được bao phủ bởi một lớp tuyết mỏng.

Khi họ gặp nhau lần đầu, Bách Lý Đông Quân chỉ là một cậu bé mười hai, mười ba tuổi. Y đã theo đuổi Nguyệt Dao và gọi cô là tiên nữ. Y là một người liều lĩnh và nghịch ngợm.

Sau này khi gặp lại, anh chỉ cảm thấy chàng trai này thật táo bạo và bốc đồng, không hiểu tại sao Nguyệt Dao, người hoàn hảo như nữ thần trong lại lại yêu chàng trai này.

Bây giờ nhìn Bách Lý Đông Quân, người thanh niên này đã trưởng thành, dung mạo như ngọc, kỹ năng cường đại, giờ đây có thể đứng một mình hoàn hảo với Nhạc Dao, nhưng thật đáng tiếc...

Nghĩ đến Diệp Đỉnh Chi, anh gần như không dám nhìn Bách Lý Đông Quân, chuyện này anh vẫn khó có thể tiếp nhận.

Nhìn thấy anh ngơ ngác nhìn mình, Bách Lý Đông Quân trước mắt vung vẩy tay: "Đang suy nghĩ cái gì?"

Bạch Phát Tiên định thần lại, cười ngượng nghịu, cầm tách trà lên nhấp một ngụm để che đi sự hớ hênh của mình.

Bách Lý Đông Quân rót cho mình một chén "Trà này vẫn không bằng rượu."

Bạch Phát Tiên cười nói: "Nghe nói ngươi là cao thủ nấu rượu, ngay cả Thu Lộ Bạch của thành Thiên Khải cũng thua ngươi."

Không nói ra cũng không sao, lúc anh nói ra lời này, Bách Lý Đông Quân bỗng nhiên lại nhớ mùi rượu, y chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài: "Ừ, đã lâu rồi ta không uống rượu."

Bạch Phát Tiên nói: "Tuy là một nơi lạnh lẽo. Nó không đẹp đẽ và thịnh vượng như thành Thiên Khải, nhưng nó cũng có loại rượu đặc sản của riêng mình."

"Ồ?" Bách Lý Đông Quân bắt đầu có hứng thú, "Rượu gì?"

"Nơi này quanh năm có mùa đông khắc nghiệt, người ta uống rượu để chống rét nên có tên là Dương Đàm".

Thấy cung nữ đã đi xa, Bạch Phát Tiên hạ giọng nói: "Ta cho ngươi một vò, đặt ở ngoài sân."

Bách Lý Đông Quân hai mắt sáng lên, cười nói: "Ngươi cố ý tới đây là để mang rượu cho ta phải không?"

"Cứ coi như vậy đi." Bạch Phát Tiên đứng lên "Bách Lý Đông Quân, đối với Nguyệt Dao tiểu thư, ta hy vọng ngươi có thể sống tốt, nhưng đối với Thiên Ngoại Thiên, ta..."

Khoá Mùa XuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ