Chương 15. Mười năm

245 25 2
                                    

Cuối cùng thì ngày này cũng đến. Ngày mà Ninh và Dương đã chờ đợi, đã mơ ước và đã cùng nhau vẽ nên trong suốt 10 năm qua.

Thời gian trôi qua, sự xa cách càng khiến trái tim họ thêm thổn thức. Những khó khăn, những thử thách từ đời sống và từ chính mối quan hệ của họ dường như chỉ là ngọn lửa thử vàng, khiến cho tình yêu của Ninh và Dương càng thêm cháy bỏng.

Những lúc tưởng chừng như không thể vượt qua, họ lại tìm thấy sức mạnh từ nhau, từ ánh mắt biết nói, từ những cái chạm tay đầy cảm xúc, và từ niềm tin vào một tương lai chung.

Ngày 30 tháng 3 năm 20yy

Trên sân thượng của một khách sạn ở Cát Bà, sóng vỗ rì rào, nắng sớm dịu dàng phủ lên khung cảnh một lớp ánh sáng ấm áp. Gió từ biển khơi thổi về, mang theo hương vị mặn mòi của đại dương, hòa quyện với không khí ngọt ngào của ngày vui trọng đại.

Trước mắt họ là bầu trời xanh ngắt, không một gợn mây, minh chứng cho tình yêu trong trẻo, không chút tỳ vết sau bao năm tháng đầy bão tố. Ánh nắng buổi sớm dịu dàng len lỏi vào từng ảng mây xanh biếc, như lời chúc phúc ngọt ngào của thiên nhiên dành cho đôi lứa.

Khắp không gian là hương thơm nhẹ nhàng của hoa tulip trắng và oải hương, được cẩn thận trang trí khắp nơi, điểm xuyến thêm những cành hoa linh lan nhỏ xinh.

Những cánh hoa trắng mềm mại rũ xuống từ những sợi dây leo màu xanh rêu, tạo nên một bức màn tự nhiên, bao quanh sân thượng của khách sạn nơi buổi lễ diễn ra. Khung cảnh đó vừa thanh khiết, vừa lộng lẫy, giống như tình yêu của Ninh và Dương—một tình yêu dịu dàng nhưng mãnh liệt, vượt qua biết bao khó khăn để cuối cùng đơm hoa kết trái.

Những dải lụa trắng mềm mại tung bay trong gió, kết hợp cùng đèn lồng giấy lung linh treo dọc lối đi, dẫn đến nơi buổi lễ chính thức diễn ra.

Mỗi bước chân của Dương như chạm vào miền ký ức, nơi cậu và Ninh đã cùng nhau trải qua những vui buồn, thử thách, và cả những giây phút ngọt ngào mà không ai có thể thay thế.

Trong bộ vest trắng ngà, Dương không giấu được niềm xúc động. Nhớ lại những ngày đầu gặp gỡ, ánh mắt anh sáng lên với tình yêu và sự trân trọng dành cho người "đồng nghiệp" mà anh đã chọn đồng hành cả đời.

“Mọi thứ đều như một giấc mơ. Nhưng giấc mơ này thật đẹp, vì nó có em.”

Họ cùng nhau bước lên bục, nơi người dẫn chương trình đang chờ sẵn. Những người thân, bạn bè ngồi trong những hàng ghế được sắp xếp gọn gàng, yên tĩnh nhưng ánh mắt chứa đựng sự xúc động và niềm vui tràn đầy.

Lời MC vang lên nhẹ nhàng nhưng rõ ràng, hòa cùng tiếng sóng biển rì rào, mang theo sự thiêng liêng và trang trọng cho khoảnh khắc này. Anh Linh - người dẫn chương trình, lui xuống phía khán giả, để lại không gian cho hai người trên sân khấu.

Ninh nhận lấy mic, tay lật mấy trang giấy ghi lời tuyên thệ.

Đang chuẩn bị đọc, cảm xúc của Ninh bất ngờ dâng trào, khiến giọng nói trở nên nghẹn ngào. Nước mắt tựa như những giọt sương buổi sớm, lăn dài trên má, làm mờ đi vài chữ viết trên tờ giấy.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 04 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

The Most Important Essay [ Ninh Dương story ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ