9

179 18 4
                                    

T biết các bạn sẽ liên tục đọc lại truyện trong khi đợi chương mới, nhưng mà các bạn à..

Tâm trạng lẫn thái độ của các bạn sẽ phụ thuộc rất nhiều vào sự lựa chọn và hành động của bạn, tùy theo cách bạn phản ứng với câu chuyện, bạn sẽ cảm nhận nó theo một chiều hướng khác.

Vậy nên tốt nhất, bạn hãy đọc lại truyện từ đầu khi có chương mới, thay vì đợi chương mới ra mà cày lại truyện.

Yêu cầu nhỏ : Trước khi đọc chương này, hãy đọc lại truyện thêm một lượt nữa từ chương 1 đến hết. Thân ái!

.
.
.
.

Đột nhiên một ngày nọ, trong lúc tìm đọc một số cuốn sách, y vô tình nhặt được một cuốn thư vô cùng lạ, bèn dở ra xem.

" Nương nương! "

Nguyệt Khanh trên người đầy áp các vết thương chạy đến, kéo theo y đến chính điện. Tiêu Nhược Phong bị lôi kẻo, lảo đảo đến khó chịu xoa eo.

Từ bên trong điện nhìn ra, y bị kéo lên hẳn sân thượng, chứng kiến Diệp Đỉnh Chi một thân khí đen bao trùm, đối diện với gã là hai ba con người khác.

" Đã xảy ra chuyện gì? "

Y chỉ vừa mới vắng mặt, đã có quân đánh vào Nam Quyết?

Phía bên Diệp Đỉnh Chi, gã cười ngạo cuồng nhìn Cơ Nhược Phong sa vào ma chướng, lại hỏi Lý Trường Sinh vì sao lại để hắn đi đến con đường này.

Lão lắc đầu, khuyên không được, đem đồ đệ về nhà sau đó tính tiếp. Đôi bên lao vào giao chiến, không ai nhượng ai, mấy chốc Diệp Đỉnh Chi rơi vào thế hạ. Có Cơ Nhược Phong nhập ma, Lý Trường Sinh đệ nhất thiên hạ, cùng trời sinh võ mạch Bách Lí Đông Quân, gã có mạnh đến mấy vẫn không kìm hãm được địch.

Ngón tay y khẽ run, lo lắng đến ngưng thở. Đột nhiên nghe thấy tiếng khóc của trẻ nhỏ, sắc mặt y trắng bệch ngóc đầu. Một nam tử khác xuất hiện, trên tay ẩm theo một đứa trẻ khác. Như một kì tích, y sinh ra thương xót nó, nước mắt không tự chủ khóc ra. Hai người này đối với y sinh ra thân thiết, y không thể ngừng đánh cái nhìn xoay vào họ.

" Nhược Phong, là hoàng huynh, là tiểu Lăng Trần đây. Đệ không lại đây nhìn xem chúng ta sao? Đã ba năm rồi, Lăng Trần nó rất nhớ sinh mẫu nó."

Đầu mũ rồng, Minh Đức Đế nhẹ giọng bảo y hãy tiến trở về phía hai người. Y khóc không thành lời giơ tay về hướng đứa bé, trong đầu liên tục xoáy quanh cái tên của nó. Mơ cuồng trong suy nghĩ phức tạp, đầu y như búa đổ, y hai tay ôm lấy đầu đau khổ thét lên.

AAAAAA..

Hiện thực và ảo giác liên tục vây lấy bản thân, cơn nghẹn trong cuống họng trồi lên không thốt nên lời. Y vô thức đặt tay lên bụng, biến sắc nôn mửa.

Sao có thể?

Sao có thể?

Ta là ai?

Ta?

Diệp Đỉnh Chi cùng ta..?

Ghê tởm quá

Cơn đau dưới bụng không ngăn được, y vùng mình né tránh sự thật, liên tục hất văng mọi thứ mình thấy xuống đất.

MộngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ