Chương 30: 🏫🗣️Ngươi muốn một nụ hôn không?

10 5 1
                                    

Edit: Mạc Tử Thiên (Chỉ có trên wattpad.com)

Trúc Dật thấy rõ ràng mặt người kia liền nói: "Ngươi không phải là đứa trẻ có nhiều tiền đến mức không biết làm gì với nó sao?"

Thanh niên đang ủ rũ nghe vậy liền nghẹn ngào: "Tôi tên là Bạch Cửu, đã 28 tuổi, không phải là trẻ con, và cũng không phải là người có nhiều tiền đến nỗi không biết nên tiêu vào gì."

"Ném tiền vào hồ nước không phải là phung phí sao?"

"Đó là... cầu nguyện." Thanh niên giải thích, "Tôi còn sống đến giờ là nhờ sự ban ơn của nữ thần."

Trúc Dật nghĩ về tượng đá kỳ dị kia: "Ngươi gọi cái tượng quản lý hồ nước đó là nữ thần sao?"

"Xin đừng xúc phạm đến nàng!" Bạch Cửu nghiêm túc vẽ một ký hiệu trước ngực, thành kính nói, "Dùng một đồng xu để gõ cửa, nữ thần nhất định sẽ ban phước cho."

"Ngươi cũng tin những lời nói bừa mê sảng như vậy sao?" Trúc Dật bật cười, "Nữ thần của ngươi đã hại không ít người rồi đấy."

"Nói hươu nói vượn!" Bạch Cửu đầy tự tin khi nói về tín ngưỡng của mình, "Nữ thần là vị thần vĩ đại nhất trên thế gian, phù hộ cho mọi người bình an."

"Vĩ đại nhất sao." Trúc Dật cười nhạt, ánh mắt thoáng hiện vẻ u ám, "Thế gian này có ba loại thần, nhưng không thần nào có thể được gọi là vĩ đại cả. Loại thứ nhất là vị thần hoàn mỹ tuyệt đối, không có tư tâm, có quyền năng vô tận và có thể thực hiện mọi điều ước. Nhưng đó là một vị thần lạnh lùng, không bao giờ đáp lại lời cầu nguyện của ngươi."

"Loại thứ hai là tà thần thích đùa giỡn với lòng người, loại thần này vĩnh viễn theo đuổi sự mới mẻ, có sở thích và điều mình ghét. Vị thần này có thể ban cho ngươi trợ giúp khi thấy hứng thú, nhưng một khi không còn hứng thú, hắn sẽ bỏ mặc ngươi."

Bạch Cửu nghe vậy ngây người hỏi: "Thế loại thứ ba thì sao?"

"Loại thứ ba là thần giả, chỉ thích lừa phỉnh, dụ dỗ kẻ không biết gì trở thành tín đồ. Có lẽ cuối cùng hắn sẽ trở thành thần thực sự, nhưng hiện tại chỉ là một kẻ lừa đảo biết lợi dụng may mắn."

Bạch Cửu đỏ mặt: "Nữ thần của ta không phải thần giả!"

Trúc Dật thu lại nụ cười: "Nữ thần của ngươi còn không xứng làm thần giả, chỉ là một tượng đá Dị Quỷ mà thôi."

"Cậu dựa vào đâu mà nói vậy?"

Trúc Dật nhìn Bạch Cửu với ánh mắt khinh thường, sau đó khẽ cười: "Đừng hỏi nữa, lạc đà cũng có thể bị một đám rơm đè chết, huống chi là ngươi, có tín ngưỡng cũng là một điều tốt."

Bạch Cửu không ngờ lòng tốt của mình lại bị xúc phạm, sự tin tưởng kiên định của mình bị chê bai không thương tiếc, tức giận đến mức chạy đi nhanh như chớp, không muốn tiếp xúc với Trúc Dật thêm nữa.

"Có lòng tốt muốn khuyên hắn không nên nhầm đường lạc lối mà lại bị coi như lang lang dạ thú." Trúc Dật thở dài, thấy Lộc Khởi đang nhìn mình, liền giả vờ đáng thương, "Lão bà, ta thật là ủy khuất."

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: a day ago ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Đam mỹ / EDIT] Tà Thần Tối Thượng Phát Sóng Trực Tiếp Thần QuáiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ