Không công khai #1

139 13 0
                                    

Những lá thư không tên.

Cơn mưa phùn nhẹ nhàng phủ kín sân trường, khiến mọi thứ trở nên mờ ảo như trong một bức tranh nhạt nhòa. Thanh Pháp ngồi yên lặng bên cửa sổ, ánh mắt xa xăm nhìn ra phía xa. Ngày hôm nay đối với cậu không có gì đặc biệt, ngoại trừ việc cậu vừa được chuyển chỗ ngồi và người ngồi cạnh mới của cậu là Đăng Dương – chàng trai nổi tiếng lạnh lùng và ít nói trong lớp.

Dương thường đến muộn, không bao giờ nói chuyện với ai và cũng chẳng mấy khi tham gia vào các hoạt động chung. Tuy nhiên, vẻ ngoài điềm tĩnh cùng đôi mắt sâu thẳm của hắn lại khiến Pháp không khỏi tò mò. Giữa họ chỉ là một khoảng cách ngắn, nhưng lại có một khoảng cách vô hình nào đó mà Pháp không thể vượt qua.

Một ngày nọ, khi dọn dẹp bàn học sau giờ học, Pháp vô tình nhìn thấy cuốn sổ tay của Dương nằm trong ngăn bàn. Cuốn sổ đã cũ và trông rất mỏng manh, giống như chủ nhân của nó, mang theo nét trầm buồn, bí ẩn. Bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài và sự tò mò không thể kìm nén, Pháp mở sổ ra. Những dòng chữ xiêu vẹo nhưng đầy tâm sự trên trang giấy đã thu hút cậu:

"Mỗi ngày trôi qua như một vòng lặp vô tận. Đi học, về nhà, sống như một con rối không cảm xúc. Cuộc sống này chẳng có gì ngoài sự cô độc, và chẳng ai hiểu được tôi."

Những dòng tâm sự ấy khiến Pháp như lặng đi. Hóa ra, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng của Dương lại là một thế giới nội tâm chất chứa nhiều đau khổ đến vậy. Đặt cuốn sổ trở lại ngăn bàn của Dương, Pháp không thể ngừng nghĩ về những gì mình vừa đọc. Cậu muốn biết nhiều hơn về Dương, muốn hiểu và giúp đỡ hắn – một cảm xúc mà cậu không hiểu tại sao lại đột nhiên xuất hiện mạnh mẽ đến thế.

---

Đêm hôm đó, Pháp không thể chợp mắt. Những dòng chữ của Dương cứ lẩn quẩn trong đầu cậu, và không biết từ lúc nào, cậu đã nảy ra ý định viết một lá thư ngắn – không tên, không chữ ký, chỉ để lại một vài lời động viên.

Lá thư đầu tiên của Pháp viết vỏn vẹn:

"Tôi không biết vì sao cậu buồn, nhưng hãy biết rằng, luôn có một người ở đây quan tâm đến cậu. Cuộc sống này không chỉ có nỗi cô độc, đôi khi có ai đó bên cạnh, dù chỉ từ xa, có thể khiến mọi thứ nhẹ nhàng hơn."

---

Sáng hôm sau, Pháp đến lớp sớm hơn mọi khi và len lén đặt lá thư vào ngăn bàn của Dương. Cậu hồi hộp đến mức tim đập liên hồi khi tưởng tượng cảnh Dương sẽ tìm thấy lá thư đó.

Khi Dương bước vào lớp, Pháp dõi theo hắn qua khóe mắt. Dương ngồi xuống, mở ngăn bàn và nhìn thấy lá thư. Ánh mắt hắn khẽ lay động, biểu cảm thoáng hiện lên sự ngỡ ngàng. Dương đọc lá thư, sau đó ngẩng lên nhìn xung quanh, tìm kiếm dấu vết của người đã viết. Nhưng Pháp đã nhanh chóng cúi xuống, giả vờ chăm chú vào sách vở, giấu đi sự hồi hộp và bối rối của mình.

Suốt buổi học hôm đó, Dương không có bất kỳ phản ứng đặc biệt nào, nhưng Pháp có thể cảm nhận được một chút thay đổi. Dương dường như không còn lơ đãng như trước, thậm chí còn nhìn sang Pháp đôi lần, như muốn nói điều gì đó. Những ánh mắt ấy khiến trái tim Pháp đập loạn, nhưng cậu cố gắng giữ bình tĩnh, tiếp tục vai trò là một người bạn vô danh âm thầm quan tâm đến hắn.

---

Ngày qua ngày, Pháp tiếp tục để lại những lá thư ngắn trong ngăn bàn của Dương. Ban đầu là những lời động viên, nhưng rồi dần dần, cậu bắt đầu chia sẻ nhiều hơn về chính mình. Những lá thư ấy trở thành một niềm vui nhỏ của Pháp mỗi ngày. Cậu không mong Dương sẽ nhận ra mình, chỉ cần biết rằng cậu đã giúp hắn cảm thấy bớt cô độc là đủ.

Và rồi, một ngày nọ, Dương bắt đầu hồi đáp. Những dòng chữ trầm buồn của hắn khiến Pháp không khỏi xúc động. Dương kể về những áp lực gia đình, về những kỳ vọng mà hắn phải gánh chịu và cả những ký ức đau buồn mà hắn chưa bao giờ dám nói ra. Từng lời tâm sự của Dương chạm vào trái tim Pháp, khiến cậu nhận ra rằng Dương không chỉ là một người bạn ngồi cạnh, mà đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cậu.

---

Một tháng trôi qua, và những lá thư của họ ngày càng dài hơn, sâu sắc hơn. Pháp không ngừng cảm nhận được sự thay đổi từ Dương. Hắn bắt đầu mở lòng, chia sẻ nhiều hơn, và cả hai dần dần hiểu rõ hơn về nhau. Nhưng đồng thời, Pháp cũng nhận ra rằng tình cảm của mình dành cho Dương không chỉ dừng lại ở sự đồng cảm. Mỗi khi đọc lá thư của hắn, trái tim Pháp lại đập mạnh hơn, và cậu nhận ra mình đã yêu Dương từ lúc nào không hay.

Tuy nhiên, Pháp không dám nói ra tình cảm của mình. Cậu sợ rằng nếu Dương biết, mối quan hệ này sẽ không còn như trước. Pháp chọn cách giữ tình cảm ấy trong lòng, thể hiện qua những lời động viên dịu dàng và ấm áp. Chỉ cần có thể giúp Dương vượt qua nỗi cô đơn, với Pháp, đó đã là điều hạnh phúc nhất.

---

Một ngày nọ, Pháp đến lớp và thấy một lá thư lạ trong ngăn bàn của mình. Dòng chữ cứng cáp của Dương hiện lên trước mắt cậu:

"Cảm ơn người bạn ẩn danh đã luôn bên cạnh tôi suốt thời gian qua. Tôi không biết cậu là ai, nhưng nhờ cậu, tôi đã dần cảm nhận được sự ấm áp trong cuộc sống này. Nếu có thể, tôi hy vọng một ngày nào đó chúng ta có thể gặp nhau và nói chuyện trực tiếp."

Đọc từng dòng, Pháp cảm thấy tim mình như thắt lại. Cậu không biết phải đối mặt với cảm xúc này ra sao. Một phần muốn đáp lại tình cảm của Dương, nhưng một phần lại sợ hãi rằng nếu gặp mặt, mối quan hệ này sẽ thay đổi mãi mãi. Sau nhiều đêm trằn trọc, Pháp quyết định tiếp tục gửi thư, nhưng vẫn giữ mình trong bóng tối, như một người bạn vô hình âm thầm dõi theo hắn.

Những lá thư giữa họ vẫn tiếp tục, nhưng giờ đây mang theo nhiều cảm xúc hơn, sâu lắng hơn. Tình cảm của Pháp dành cho Dương ngày càng lớn dần, đến mức cậu không thể che giấu nữa. Cậu nhận ra rằng mình muốn ở bên cạnh Dương, không chỉ như một người bạn ẩn danh, mà là người duy nhất có thể chạm đến trái tim hắn. Nhưng liệu Pháp có đủ dũng cảm để nói ra tình cảm ấy, hay sẽ mãi là một người bạn vô hình trong cuộc sống của Dương?

---

Pháp ngồi lặng lẽ, đôi mắt nhìn về phía Dương, người đang cắm cúi đọc một cuốn sách. Cậu mỉm cười nhè nhẹ, một nụ cười mang đầy nỗi niềm của một người đang yêu thầm. Và với mỗi lá thư được viết, Pháp hy vọng rằng một ngày nào đó, Dương sẽ nhận ra người bạn vô danh ấy chính là cậu – người luôn bên cạnh hắn, ngay cả khi thế giới quay lưng lại với hắn.

---

"Cảm ơn mọi người đã ủng hộ chương đầu tiên của truyện! Vì mình mới bắt đầu và muốn dành thời gian để câu chuyện có chiều sâu nhất có thể, nên lịch ra chương sẽ linh động. Hy vọng các bạn sẽ tiếp tục theo dõi và ủng hộ mình. Hẹn gặp lại mọi người ở chương tiếp theo nhé!"

Yêu Kiều, Dương 💙

12/11/2024|Kitten.qn

Dương Domic x Pháp Kiều | Tình yêu bí mật.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ