Chương 11: Trao đổi 2

19.5K 514 8
                                    

Tử Kỳ hoảng sợ nhìn Mặc Kỳ Hàn rồi lại nhìn Ngô Ngạn. Thấy Mặc Kỳ Hàn vẫn chăm chăm nhìn cô, cô liền lắc đầu.

" Không.... không...."

" Diệp Thiên.... đi với anh" Ngô Ngạn lấy ánh mắt dịu dàng nhìn Tử Kỳ, nhưng cô lại thấy ánh mắt đó quá lạ lẫm, quá đáng sợ.

" Diệp Thiên?" Mặc Kỳ Hàn nhíu mày nhìn Tử Kỳ, đợi một lời giải thích từ cô. Anh biết rõ nếu Ngô Ngạn biết Tử Kỳ là X8 Diệp Thiên thì Ngô Ngạn hẳn không chỉ đơn giản là Lão đại Ngô gia.
" Tôi.... tôi...." Tử Kỳ ấp úng, không biết phải nói gì. Lúc đấy Ngô Ngạn lên tiếng:

" Tôi chính là X5 Lục Ngạn..... tôi yêu Diệp Thiên... tôi muốn cô ấy....thế nào? Giải thích như thế có vừa lòng Mặc Lão đại chưa?

" Đúng không?" Mặc Kỳ Hàn không buồn nhìn anh ta một cái, vẫn đặt ánh mắt lạnh lẽo lên người Tử Kỳ.

" ......" Tử Kỳ hoàn toàn bất lực, những lời Ngô Ngạn nói hoàn toàn là sự thật, cô còn nói thế nào đây? Nói cô không hề yêu Ngô Ngạn.... nói cô yêu anh... nhưng như thế thì có ích gì.... anh có yêu cô đâu... cần gì cô phải giải thích.

" Mặc Kỳ Hàn.... tôi cho anh hai mươi giây.... một đổi một" Ngô Ngạn nói.

" Hàn... nhanh lên anh... cứu em" Trầm Tuyết thấy cơ hội đến liền nắm chặt.

"......"

"......"

Anh và cô im lặng nhìn nhau. Ánh mắt anh cô không thể hiểu được đang nói lên điều gì. Bỗng anh quay đầu nhìn Trầm Tuyết đang gọi anh bên kia.

Nước mắt Tử Kỳ rơi xuống..... cô đã hiểu.... cô đã biết quyết định của anh... cô đưa tay lau hết nước mắt trên gương mặt bỗng trở nên bình thản lạ thường của mình... nở một nụ cười đẹp nhưng lạnh lùng.

" Em hiểu rồi.... em đi" Cô khó khăn mở miệng rồi quay sang nói to với Ngô Ngạn: " Đổi người... em đi với anh".

" Haha.... em qua đây với anh..." Ngô Ngạn cười với cô rồi lệnh cho người thả Trầm Tuyết.

" Tử Kỳ..." Mặc Kỳ Hàn gọi cô.... không biết có phải vì cô khóc nên mắt bị hoa hay không .... nhưng sao cô lại thấy trong mắt anh có nét đau khổ thế?? Nhưng cô rốt cuộc vẫn phải đi.

Cô xoay người lững thững bước đi.... mỗi bước sao mệt nhọc thế này???

Trầm Tuyết được tự do liền chạy như bay qua phía Mặc Kỳ Hàn. Đi ngang qua Tử Kỳ, cô ném cho Tử Kỳ một tia chán ghét rồi sượt vai Tử Kỳ mà đi qua.

Tử Kỳ loạng choạng rồi té xuống. Tử Kỳ thầm cười khinh bỉ mình, chỉ một cái đụng vai vậy thôi mà đã đứng không vững.

Mặc Kỳ Hàn hơi giật mình, vô thức bước lên một bước nhưng đã bị vòng tay của Trầm Tuyết kìm hãm lại. Anh nhìn Trầm Tuyết một cái rồi nhìn về phía Tử Kỳ thì cô đã được Ngô Ngạn đỡ dậy.

" Mặc Kỳ Hàn.... chúng ta đã xong.... từ nay như cũ... nước sông không phạm nước giếng.... " Ngô Ngạn hướng Mặc Kỳ Hàn mà nói to.

" Mong là như vậy...." Mặc Kỳ Hàn không có hành động dư thừa, liền ôm ngang người Trầm Tuyết, quay người bước đi.

Phu nhân sát thủ của Trùm xã hội đenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ