[Longfic][Trans] More Everyday | Yulsic | Chap 20

919 11 0
                                    

CHAPTER 20

Jessica's POV

Tôi quả thực không định tha thứ cho cậu ấy hôm ở radio. Bởi trong quãng thời gian cách ly, tôi nhận ra rằng bản thân muốn cùng Yuri trở thành cái gì đó trên mức bạn bè. Bất cứ gì ít hơn, hoặc chưa đến, đều sẽ chỉ làm tôi tổn thương nhiều hơn trong tương lai mà thôi.

Khi cậu ấy nói không ai thích tôi và cậu ấy không thể chịu nổi tôi, trái tim như vỡ hàng nghìn mảnh, nhức nhối, nhói buốt. Không chỉ đau vì cậu ấy hủy hẹn, tôi còn đau hơn, tới mức không thể chịu đựng nổi khi phải ngồi đó giương mắt nhìn Jae quyến rũ cậu ấy, còn cậu ấy thì tán tỉnh ngược trở lại. Và lời buộc tội của cậu ấy, cương quyết nói rằng tôi thực sự muốn Kevin là một đòn giáng quá nặng, cảm giác như thể có ai tát mạnh lên mặt mình, bỏng rát. Nếu tôi điên cuồng vì anh ta, thì sẽ không đời nào từ chối, để hớt hải chạy theo Yuri trên đôi giày cao gót, chỉ để cậu ấy làm tôi tổn thương nhiều hơn. Quả thực tôi không nên tha thứ cho cậu ấy.

Suốt quãng thời gian cãi nhau, Tiffany luôn ở bên tôi, an ủi tôi mọi lúc. Các thành viên khác đối với tôi đặc biệt tốt hơn. Tại sao tôi không thể có cảm giác với một trong số họ? Tôi nhìn sang Yuri đang căng thẳng ngồi bên cạnh mình trong phòng chờ bệnh viện. Tại sao tớ lại yêu cậu? Duy nhất là cậu, người luôn dửng dưng không nhìn thấy tình yêu của tớ?

Là lời xin lỗi chân thành của cậu ấy ở radio đã nhắc tôi nhớ tại sao mình thích cậu ấy, và quyết định cố gắng thử lần nữa. Chúng tôi không thân như mọi người vẫn nghĩ. Chỉ bởi tôi sợ mình sẽ lại tự làm bẽ mặt trước cậu ấy lần nữa. Khi chúng tôi vẫn là trainees, có một ngày, tôi muốn ăn trưa cùng cậu ấy. Tôi muốn cậu ấy thấy nét gợi cảm nhất của mình, nên cố gắng lả lướt thướt tha bước tới chỗ cậu ấy. Ai dè đâu có khay đồ ăn nhô ra khỏi bàn, nhưng do bận tạo dáng không để ý, thế là nó đâm vào vòng ba của tôi. Toàn bộ dao dĩa, thịt thà củ quả bị hất tung lên, quá choáng váng khiến tôi trượt chân té lộn nhào. Chuyện đó chắc chắn là thu hút sự chú ý của Yuri rồi. Cậu ấy chạy lại chỗ tôi, dịu dàng lấy khăn lau đồ ăn trên người tôi. Bàn tọa khốn khổ được tô điểm thêm họa tiết, bởi tôi ngã xuống đống nước ép quả bị đổ cùng khay đồ ăn, thế là nó cam toàn màu cái quần short trắng của tôi. Kể từ hôm đó, tôi tránh nói chuyện, tránh đề cập tai nạn, giúp bản thân khỏi thêm xấu hổ bằng cách tránh xa Yuri------ở khoảng cách an toàn. Cậu ấy vẫn âm thầm trêu chọc tôi bằng cách vỗ mông tôi từ sau. Dẫu từ đằng xa, sự quyến rũ của cậu ấy vẫn khiến tim tôi loạn nhịp, xao xuyến, rung động. Cậu ấy là người chân thành, chu đáo, hài hước, nhạy cảm và xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp. Vậy nên, tôi thích cậu ấy.

Tôi tự mỉm cười, nhẹ đặt tay mình lên những ngón bị siết đến trắng bệch của Yuri, hỏi khẽ "Căng thẳng?"

"Hehe....Một chút."

Ngả đầu lên vai cậu ấy, tôi cố xoa dịu bằng cách kể kinh nghiệm của mình "Cậu sẽ không cảm thấy gì nữa sau khi họ gây tê. Rồi họ sẽ kể cậu nghe những câu chuyện thú vị. Và cậu sẽ không nhớ gì nữa. Krystal đã bảo tớ thế."

Tôi mơ màng chuẩn bị vào mộng đẹp với cảm giác dễ chịu khi dựa vào cậu ấy, thì đột ngột bị tỉnh bởi cô y tá.

[Longfic][Trans] More Everyday | YulsicNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ