Chương 14

156 9 1
                                    

"Điệp quân. . .Chúng ta đi đâu?" Nhìn bức tranh phong cảnh bên ngoài xe ngựa ,cảm thụ được nhiệt độ cơ thể ấm áp , ta miễn cưỡng ở trong ngựcĐiệp Quân hỏi.

"Chúng ta về nơicủa ' Ẩn ' trước, sau đó ta mang Mị Nhi đi chung quanh du ngoạn."Điệp Quân ôm chặt thân thể mềm mại trong ngực hút mùi thơmngát thản nhiên.

"Quay về ' Ẩn'... ?" Mang cảm giác buồn ngủ, ta ngơ ngác hỏi.

"Ân, Mị Nhi, nếunghĩ muốn ngủ thì ngủ đi." Thanh âm ôn nhu ở bên tai truyền ra.

"Ân..."

"Ngô..." Ngủthật thoải mái, mềm nhũn giường, ổ chăn ấm áp dễ chịu, còn có. .. búp bê lông xù? !

"A?" Cuốngquít đứng lên, muốn thấy rõ ' búp bê lông xù ' trong ngựckia là cái gì, vừa thấy, dĩ nhiên là... ..."Tiểu Bạch!" Là TiểuBạch! Là Tiểu Bạch nè! Hưng phấn hôn lên Tiểu Bạch trongngực, nghĩ thầm mình không biết bao lâu rồi không thấy Tiểu Bạch, cho nên bâygiờ có thể nhìn thấy Tiểu Bạch, tự nhiên là rất vui vẻ. Bất quá. . . Tại saoTiểu Bạch ở chỗ này? Nhìn bốn phía, phát giác mình hiện đang ở trong phòng sotrước còn muốn hoa lệ hơn! Ngơ ngác hồi tưởng trong xe ngựa cùng Điệp Quân nóichuyện. . . A! Đúng rồi, Điệp qQân hình như nói với ta là về ' Ẩn ' trước,bất quá khi đó ta buồn ngủ... Ngô. . . Như vậy nói ta đang ở ' Ẩn' ? Hơn nữa tanghĩ nơi này hẳn là phòng Điệp Quân.

"Tiểu Bạch, chúngta đi ra xem một chút đi." Đối với Tiểu Bạch trong ngực nói, tachậm rãi hướng cửa phòng đi đến.

"Xôn xao!"Thực diễm lệ, hơn nữa đồng thời cũng có một loại cảm giác yêudị, hoa viên bên ngoài phòng bốn phía đều đủ loại hoa thuốcphiện đỏ như máu!

Hai mắt không ly khaicánh hoa này, thân mình giống như bị hấp dẫn, bất giác hướng hoa thuốcphiện đỏ như máu này đi đến.

"Vậy giết hắnđi..." Lãnh khốc biểu tình, lạnh lùng ngữ khí không khỏi làm trái tim ngườikhác cảm thấy băng giá.

"Dạ, chủ tử!"

"Đi xuống đi."

"Dạ, chủ tử!"Cung kính rời đi, trong phòng chỉ còn lại người được xưng là chủ tử.

"Không biết MịNhi tỉnh chưa..." Vừa mới lạnh lùng, đã thay đổi thành dịu dàng ngữkhí, người được xưng là chủ tử này đúng là Điệp Quân. Nghĩ nghĩ, điệp quânbước nhanh rời đi thư phòng, hướng tới gian phòng của mình, bởi vì ĐiệpQuân giờ phút này trong đầu tràn đầy thân ảnh của Mị.

"Mị Nhi..."Đang lúc Điệp Quân sắp đi vào phòng, lại nhìn đến Mị chính đứng ởtrong biển hoa thuốc phiện. Gió nhẹ thổi bay, quần áo màu đentrên không trung tung bay , giờ phút này Mị ở trong mắt ĐiệpQuân như con bướm đang bay múa trong biển hoa thuốc phiện. Mộtngười lẳng lặng đứng ở trong biển hoa, một người lẳng lặng đứng ở bênngoài; thời gian trôi qua như là đình chỉ.

Từng bước một tiêu sáiqua đi, tâm Điệp Quân đã bị mê hoặc, ôm người trước mắt, cho mộtnụ hôn thật sâu.

"Ngô... . . ."

Mị nghĩđến Điệp Quân chỉ giống bình thường hôn môi mình, nhưng ngay sauđó đôi môi Điệp Quân lại dời xuống bả vai đến vành tai.

[Đam mỹ] Yên Vũ Dạ Mị - Cơ Liên NguyệtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ