"Phỉ Dạ... . . ."
"Mị Nhi, gọi ta Dạ." Đánh gảy lời ta, Phỉ Dạ không để cho ta cự tuyệt. Từ ngày đó, Phỉ Dạ không có đối ta làm cái gì, chỉ là thường thường bồi ở bên cạnh ta, đem ta ôm vào trong ngực, cũng kiên trì muốn ta gọi hắn Dạ.
"Phỉ... Dạ không cần xử lý quốc gia đại sự được không?" Rõ ràng là hoàng đế, tại sao lại rãnh cùng ta? Ta mới không tin thân là hoàng đế sẽ rãnh như vậy! Bất quá. . . Nói thật, Dạ mấy ngày nay đối ta tốt lắm, dịu dàng cẩn thận. . . Chỉ là quá mức bá đạo, hơn nữa Dạ đối với ta không phải dùng ' trẫm ' tự xưng, mà là dùng ' ta '. Nói tóm lại, Dạ đối với ta như hai người bình thường vậy!
"Việc này Mị Nhi không cần lo lắng."
"Ác... . . ." Ta chỉ sợ Dạ vì theo giúp ta mà hoang phế quốc gia đại sự, sẽ bị người ta nói ta là ' hồng nhan họa thủy '...
"Lại đây, ta mang Mị Nhi đến sau hoa viên thưởng thức ca múa biểu diễn, được không?"
"Ca múa biểu diễn! ? Hảo da! Ta muốn xem!" Ta hưng phấn lôi kéo tay Dạ nói.
Từ nhỏ học tập ca múa, đối với ca múa có hứng thú sâu sắc, cho nên ta thích nhất thưởng thức các loại ca múa biểu diễn khác nhau. Lần này có thể tận mắt đến trong hoàng cung xem ca múa biểu diễn, thật sự là... Thật tốt quá! Vạn tuế!
"Dạ, cám ơn ngươi!" Ta sáng lạn cười, đổi lấy Dạ thâm tình hôn nhẹ.
"Mị Nhi, thích không?" Dạ cúi đầu hỏi ta đang hưng phấn trong lòng ngực hắn.
"Thích! Thực thích! Các nàng kỹ thuật nhảy thực tuyệt đẹp, tiếng ca cũng thực êm tai!"
"Các nàng từ nhỏ liền luyện tập ca múa, vì cung đình biểu diễn... Cho nên Mị Nhi thích là tốt rồi." A a! Quả nhiên là từ nhỏ đã chuyên nghiệp huấn luyện rồi!
"A. . . Dạ, nàng là ai?" Ta nhìn nữ tử khãy đàn hỏi.
"Mị Nhi, nàng làm sao vậy?"
"Tiếng đàn của nàng ... Ta thích tiếng đàn này... . . ." Như là có thể mê hoặc lòng người.
"Dạ, có thể để cho ta một mình gặp nàng không?"
"Tại sao?" Đêm nhíu mày hỏi, giống như không muốn để cho những người khác tiếp xúc với ta.
"Nếu Dạ cũng có mặt, nhất định sẽ dọa sợ nàng, bởi vì Dạ rất bá đạo !"
"Vậy sao? Nhưng ta chỉ đối Mị Nhi bá đạo... Cho nên ta có thể đáp ứng Mị Nhi, nếu... ..." Dạ như có điều suy nghĩ đích nói.
"Nếu cái gì?"
"Nếu Mị Nhi có thể hôn chỗ này của ta." Dạ chỉ vào môi của mình.
"... ... ..."
"Mị Nhi, như thế nào? Sợ?"
"Hừ! Ai sợ? !" Hoàng đế chết tiệt này! Hôn liền hôn, ai sợ ai!
"Ngô. . . Ngươi... Ngô ân... ... . . ." Nhẹ nhàng nụ hôn bị Dạ đổi thành một nụ hôn thật sâu.
"Mị Nhi. . . So với mật còn muốn ngọt hơn... ..." Dạ tà mị cười, liếm liếm đôi môi chính mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] Yên Vũ Dạ Mị - Cơ Liên Nguyệt
Ngẫu nhiênChưa xin phép, post vì yêu thích. Nguồn: venuskingdomlove.blogspot.nl/2014/02/danmei-muc-luc-yeu-vu-da-mi.html?m=1