Chap 4: Nắng Lạnh

66 4 2
                                    

Mưɑ rơi nhẹ rơi tí tɑ tí tách, tɑ tí tách

Khẽ hát thật êm, bước chân theo nhịp thật dịu dàng

Ѵà em sao hồn nhiên, xinh như nàng tiên

Ϲho bɑo chàng trɑi ngẩn ngơ, thẫn thờ xin làm qu℮n

Ѕáng thức giấc thấу sɑo đẹp hơn hôm quɑ

Khép đôi mi lɑ̣i rồi chợt ngh℮ trái tim đập "tɑng tɑng tɑng"

Ƥhút bối rối có ρhɑ̉i rằng ℮m đɑng уêu

ßỗng dưng thẹn thùng, cười một mình νu νơ

ßước xuống ρhố trái tim rộn νɑng hân hoɑn

Hát câu уêu đời, nụ cười ℮m nét son hồng уêu rất уêu

Em thơ ngâу biết đâu chàng đɑng mê sɑу

Ѕắc môi ℮m hồng – I'm ƒɑlling in loν℮

Tôi ngân nga trong gió, thì thầm trong không gian, tâm trạng hết sức hồ hởi chào đón một ngày mới, được đi học, là điều tôi thấy tuyệt vời và may mắn hơn những đứa trẻ khác. Mặc dù có khá nhiều khó khăn và tôi cần nhiều cố gắng lắm, nhưng tôi sẽ tiếp tục tiến về phía trước, sẽ không bỏ cuộc đâu... Và tôi đã nói với bạn chưa nhỉ? Tôi không hề có một đứa bạn nào tại ngôi trường Edna Brewer Middle School... Có lẽ hơi tẻ nhạt, nhưng tôi ổn. Đừng lo.

Tôi đến trường rất sớm, vì biết bản thân không giỏi giang cũng chả thành thạo gì, nên tôi siêng năng như bác nông dân, sáu giờ sáng đã thức dậy và chuẩn bị đón một ngày mới tốt lành, đầy thú vị.

Tôi cầm Planner đi lang thang trong dãy hành lang dành cho lớp bảy và tìm người giúp đỡ. Bước chân nhanh nhẹn và không gây ra tiếng động của tôi chưa bao giờ là một khuyết điểm. Tôi đi một lượt bốn vòng và may mắn thay, tôi thấy một cánh cửa hé mở, tôi thấy một người đàn ông đang chăm chú với những một đống giấy tờ, trán khẽ nhăn lại và đôi mắt có thêm phần mệt mỏi. Lúc đầu, tôi sợ lắm không dám vào nhưng mà lần này không hỏi, tôi chả biết phải tìm đâu ra lớp học P/E nữa, Tôi mạnh dạn bước vào cánh cửa và nói:

-Excuse me... Người đàn ông ngước lên với một khuôn mặt hết sức điển trai nhưng không thể hút hồn tôi. Thầy nhìn "tôi với vẻ mặt nhợt nhạt vì sợ hãi" thì mỉm cười:

-Do you need help?

-Yes, I need help. I don't know where is the P/E class. Chẳng những thầy không hề có ý chê trách tôi đã làm phiền và gián đoạn công việc của thầy mà còn rất ư là nhiệt tình dắt tôi đi tìm P/E class và:

-Don't be scared. Follow me. Tôi ngập ngừng bước sau lưng thầy, có phần hơi rụt rè nhưng thầy lại hết sức sôi nổi với những câu hỏi xoay quanh cuộc sống mới của tôi tại Mỹ và tỏ vẻ thích thú.

-Here is P/E class inside.

-This is the outside classes: Upper Yard.

-And right there is: Lower Yard. Thầy nhìn tôi như chờ đợi sự phản ứng hiểu chưa hay chưa hiểu để còn mà giảng giải tiếp. Tôi gật đầu cười hiền nói với thầy:

-I understand what are yousaying. Thank you, you are very kind.

-You're welcome. Tôi thích câu nói này ghê chứ kiểu như: "Cần gì phải khách sáo, em là học sinh mới mà."

Người Tôi Thích Là Cậu Ấy - He's My CrushNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ