Chương 41

702 22 0
                                    

Thoáng chóc đã trôi qua vài tháng, Kẹo Hồ Lô cũng liền xuất thế, tuy chỉ là tiểu hài tử mới chào đời không được mấy canh giờ nhưng hai mắt to tròn long lanh, cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu, hai má ửng hồng tròn trịa, nàng nhỏ bé nằm trong lòng mẫu thân, ánh mắt tròn xoe ngắm nhìn người bắt mình gọi là"phụ thân", Lâm Duẫn Nhi làm mặt quỷ trêu chọc nàng, chọc cho nàng vui vẻ mỉm cười, nàng nũng nịu nằm trong lòng Trịnh Tú Nghiên, mẫu thân rất yêu thương nàng, từ lúc được nhũ mẫu mang đi tắm xong thì nàng liền nằm trong lòng mẫu thân, ngay cả phụ thân muốn ẵm cũng không có cơ hội, cũng không phải vì Trịnh Tú Nghiên không cho Lâm Duẫn Nhi ôm hài tử, mà tiểu hài tử vừa nhìn thấy Lâm Duẫn Nhi vẻ mặt dâm đãng mỉm cười thì nàng đã ô ô khóc thét lên, làm cho Lâm Duẫn Nhi đau lòng muốn chết, Lâm Duẫn Nhi hạnh phúc vì Trịnh Tú Nghiên sinh cho mình một tiểu hài tử nhỏ bé đáng yêu này, nàng hôn nhẹ lên mặt Trịnh Tú Nghiên.

"Đúng là mẫu thân thế nào thì sinh hài tử thế đó nha, cục cưng ngươi nhìn xem Kẹo Hồ Lô sau này lớn lên sẽ là mỹ nhân bại hoại nga, sau này ngươi cũng phải giống như phụ thân, tìm về cho phụ mẫu một nhi tức xinh đẹp biết không ? ~~ngao"

Lâm Duẫn Nhi giả làm mèo kêu trêu đùa tiểu hài tử, Lâm Tú Tinh bị Lâm Duẫn Nhi sủng nịnh hai má, nàng mỉm cười khúc khích thành tiếng, dường như nàng hiểu được những gì Lâm Duẫn Nhi nói, bất quá nàng rất giống mẫu thân cả về dung mạo xinh đẹp lẫn tính khí, có lẽ sau này nàng sẽ là một tiểu mỹ thụ chứ không phải tên quỷ háo sắc giống như phụ thân, Trịnh Tú Ngiên mỉm cười xinh đẹp, nàng ôn nhu lấy ngón tay sờ nhẹ lên mặt Lâm Tú Tinh, bất kể sau này tiểu hài tử yêu là nam nhân hay nữ nhân, nàng vẫn sẽ hết lòng tán thành, Lâm Duẫn Nhi nhẹ nhàng ôm lấy Lâm Tú Tinh vào lòng, nàng muốn giữ tiểu hài tử để cho Trịnh Tú Nghiên nghĩ ngơi một chút, nàng ôn nhu vuốt ve mặt Trịnh Tú Nghiên.

"Cục cưng hãy nghĩ ngơi một chút đi, để cho ta đến chiếu cố cho nàng là được"

"Ngốc tử ta không có sao"

Trịnh Tú Nghiên hôn nhẹ lên lòng bàn tay Lâm Duẫn Nhi, lúc nãy nàng lâm bồn cho nên đau đớn, nhịn không được nên kêu la biểu tình vài tiếng, nàng còn chưa có đau đến khóc thì Lâm Duẫn Nhi ngồi bên cạnh giường đã khóc thay nàng, Lâm Duẫn Nhi không biết đi đâu nghe được người ta nói sinh hài tử rất nguy hiểm, trường hợp xấu còn mất cả tính mạng, cho nên nàng sợ hãi cục cưng xảy ra chuyện gì, kiềm chế không được mà rơi nước mắt, luôn miệng khóc hô "Sau này ta không chọc giận cục cưng nữa, cục cưng đừng bỏ ta nga", làm cho Trịnh Tú Nghiên dở khóc dở cười, cho dù gặp trường hợp xấu cũng là phàm nhân, bởi vì phàm nhân thể chất vốn rất yếu, cho nên mới có khả năng này xảy ra, Trịnh Tú Nghiên cũng không phải phàm nhân, thể chất của nàng tất nhiên khác biệt.

Đợi Lâm Tú Tinh ngủ say cẩn thận đặt nằm xuống giường, Lâm Duẫn Nhi nhẹ nhàng đỡ Trịnh tú Nghiên ngồi dậy, truyền ma pháp giúp nàng mau chống khôi phục khí lực, Lâm Duẫn Nhi sợ tới già rồi, nàng sẽ không dám để cho Trịnh Tú Nghiên mang thai nữa, như vậy quá mạo hiểm, cục cưng lỡ như xảy ra chuyện thì nàng cùng tiểu hài tử phải làm thế nào đây, có lẽ nàng sẽ cố gắng nuôi dưỡng tiểu hài tử trưởng thành rồi một mình đi theo cục cưng, truyền ma pháp xong Trịnh Tú Nghiên cảm giác thân thể thuyên giảm mệt mỏi, tiểu hài tử nằm bên cạnh nàng, nàng lại nằm trong lòng Lâm Duẫn Nhi.

Phong tuyết vô tình (Yoonsic Ver)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ